Minh Du gọi cho Minh Lục:” Anh”
“Hôm nay sao em lại nhớ tới mà gọi cho anh thế. Trời sắp bão rồi sao”
Minh Du không rảnh rỗi đùa giỡn với anh, giọng có chút khàn nói:” Có người đăng kí tiết mục văn nghệ cho em là đánh dương cầm”
Minh Lục trầm mặc, một lúc sau anh lên tiếng:” Anh huỷ tiết mục giúp em”
“Không cần đâu. Anh giúp em tra xem là ai đã đăng kí”
“Được. Không cần quá sức”
“Em không sao”
Anh tắt điện thoại ngồi xuống ghế. Triều Vũ nhìn ra tâm trạng anh không tốt liền hỏi:” Có chuyện gì sao? Nghe điện thoại của em gái liền sa sút như vậy”
“Cậu nói xem tiết mục văn nghệ khai giảng do ai phụ trách”
“Mộc Tư Tư” Triều Vũ trả lời ngay
“Nghe nói em cậu còn tham gia đánh dương cầm. Lúc nãy tôi nhận được danh sách có chút bất ngờ”
“Ừm. Tôi còn chút việc đi trước”
Triều Vũ lẩm nhẩm, rốt cuộc cậu ta bị sao chưa nói đã đi rồi
Minh Lục đi lên sân thượng hút thuốc. Nhớ lại bốn năm trước Minh Du trên sân khấu lớn toả sáng thế nào. Cô bé lúc đó chỉ mới mười lăm tuổi lại đạt tất cả giải quán quân về dương cầm thiếu niên trong nước. Mọi người đều nghĩ sau này cô sẽ thi vào học viện âm nhạc thành phố nhưng rồi biến cố xảy đến.
Trước đêm chung kết cuộc thi dương cầm toàn thành phố Minh Du và anh bị bắt cóc, chỉ vì muốn cô không xuất hiện trong cuộc thi chung kết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-tron/3361614/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.