Ngọn đèn đường màu vàng mờ ảo xuyên thấu qua khe hở của bức màn chiếu ánh sáng loang lổ lên chiếc cổ mảnh mai của Tập Tập, ánh sáng và bóng tối thay phiên nhau chuyển động, càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc kia. Cô đã chìm vào giấc ngủ say, hô hấp đều đều, cánh mũi nhẹ nhàng rung động.
“Cách.” Tiếng chìa khoá được tra vào ổ, sau đó xoay một cái mở cửa ra. Một loạt động tác này được Vưu Lộ thực hiện vô cùng thuần thục và tự nhiên, trên môi cậu nở nụ cười, cậu lặng yên không một tiếng động tiếp cận Tập Tập trong bóng tối. Nhìn chăm chú vào khuôn mặt ngây thơ, không hề có một chút phòng bị nào của cô, ngón tay thon dài của Vưu Lộ nhẹ nhàng xoa cổ Tập Tập, ngón trỏ bắt đầu từ bên trái, mập mờ vẽ thành vòng tròn, xúc cảm bên dưới ngón tay làm cậu lưu luyến lặp đi lặp lại hành động này hết lần này tới lần khác. Thế nhưng, trong lòng cậu hiện tại lại đang suy nghĩ, nếu cái tay này tóm cổ cô lại thì mất bao nhiêu giây để cô từ trạng thái hô hấp dồn dập chuyển sang tức ngực khó thở đây.
Bàn tay dường như có ý thức, từ từ đè lên cổ Tập Tập, Vưu Lộ chậm rãi tiến đến, trong khoang mũi tràn ngập mùi hương thơm ngát sau khi cô tắm rửa, dưới lòng bàn tay của cậu cũng đang cảm nhận nhịp đập từ động mạch cổ của cô, cậu có thể nghe rõ ràng tiếng tim đập vững vàng có quy luật của Tập Tập, nó dường như đang hoà lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-tron-khoi-toi/1113631/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.