Tiểu Đậu Đỏ nằm nhoài bên ao, cơ thể ngâm trong làn nước ấm, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía trước đến xuất thần. Mặt nước lăn tăn phản chiếu gương mặt xinh đẹp của nàng. Nàng đã sớm từ một tiểu cô nương ngây thơ rực rỡ lớn lên thành nụ hoa hé nở, lại bởi vì có mấy phần chua xót đau khổ vì tình mà điểm thêm mấy phần vũ mị lên gương mặt mỹ mạo sạch sẽ thuần khiết.
Ân Mịch Đường ngồi bên ngoài mép hồ, tay cầm lược chậm rãi chải suôn mái tóc dài của nàng.
Trước mắt Ân Mịch Đường hiện lên dáng vẻ Tiểu Đậu Đỏ kiếp trước, kiếp này cơ hồ mỗi người đều có khác biệt so với đời trước, ví như Tiểu Đậu Đỏ của kiếp trước không có tính cách ngây thơ rực rỡ như bây giờ. Ân Mịch Đường hiểu, Thích Vô Biệt đau lòng cho Tiểu Đậu Đỏ, nên đời này mới cho nàng sự sủng ái vô tận, làm cho nàng trở thành tiểu công chúa được yêu thương trong lòng bàn tay.
Tiểu Đậu Đỏ đời trước à …
Tiểu Đậu Đỏ đời trước ở tuổi này sớm đã nổi danh khắp thiên hạ, luôn thích mặc váy đỏ, vạt váy theo bước chân lười nhác của nàng mà chạm đất, hấp dẫn ánh mắt của vô số nam nhân …
“Đường Đường?” Tiểu Đậu Đỏ quay đầu qua nhìn Ân Mịch Đường.
“Sao thế?” Ân Mịch Đường sững ra, sau đó hậu tri hậu giác mình thế mà thất thần, cây lược trong tay cũng đã lâu không hề nhúc nhích.
“Nghĩ cái gì đó?” Tiểu Đậu Đỏ cầm lấy cây lược từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3532021/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.