“Đợi lát nữa nghỉ ngơi tỷ cùng muội đến chỗ màn trướng tìm Vô Biệt đi, tỷ đừng sợ, có muội đi cùng tỷ nha. Hai người không thể cứ thế mãi được, tỷ đem lời lúc nãy nói với muội nói với Hoàng đế ca ca của tỷ …” Ân Mịch Đường nghiêng đầu qua nhìn Tiểu Đậu Đỏ, giọng ôn hòa khuyên khủ.
Nàng còn chưa nói xong thì bỗng dưng cảm nhận được một mảng ánh sáng chói mắt liền theo bản năng nhắm mắt lại. Ngay sau đó liền phát giác được điều dị thường, mở mạnh mắt ra nhanh chóng đẩy Tiểu Đậu Đỏ.
“Cẩn thận!”
Mũi tên sượt qua ống tay áo của Ân Mịch Đường, làm ra một vết rách.
“Hộ giá! Hộ giá! Người đâu nhanh đến bảo vệ công chúa!”
Mấy thị vệ đi theo phía sau vừa rút đao ra vừa cao giọng gọi người.
“Đường Đường, muội không sao chứ!”
“Không sao, không bị thương.”
Tiểu Đậu Đỏ bị dọa đến mức mặt trắng bệch, vội vàng kéo cổ tay Ân Mịch Đường qua nhìn chỗ bị cắt đứt trên tay áo nàng, thấy thật sự không bị thương đến da thịt mới thở phảo một hơi.
Ly Hỏa hận đến nghiến răng. Chuyện đã như thế, hôm nay còn có thể sống sót rời đi hay không còn là ẩn số. Nếu đã có khả năng phải để lại mạng ở chỗ này, thì cho dù nàng ta có chết cũng phải giúp chủ thượng trừ đi viên đá cản đường này mới được.
Nàng ta lạnh giọng hạ lệnh: “Giết công chúa!”
Ly Hỏa mang theo hắc y nhân vừa bắn tên vừa xông qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3512927/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.