Hôm nay là sinh thần bảy tuổi của Ân Mịch Đường, cách ngày nàng được tìm về không đến mười ngày. Mới sáng sớm, Ân Tranh liền xắn ống tay lên đi đến phòng bếp tự mình động thủ. Sau đó, Ngụy Giai Minh bảo ba nữ nhi nói chuyện với nhau, nàng cũng xuống bếp giúp đỡ. Ngụy Giai Minh và Ân Tranh đều là trước khi kết hôn không xuống bếp, sau khi kết hôn mới từ từ bắt đầu học, trù nghệ chỉ có thể nói là miễn miễn cưỡng cưỡng thôi.
Phu thê hai người bận rộn làm việc cả nửa ngày, qua giờ cơm rất lâu mới cho người một nhà ăn cơm.
Ân Mịch Đường bưng bát nhỏ trắng tuyết uống một ngụm canh, trong canh bỏ rất nhiều thứ, nàng uống một ngụm lại không nếm ra đây là canh gì.
Ân Du ăn thịt cá, cau mày nói: “Con thấy ấy, con phải học trù nghệ thôi, sau đó mới cứu vớt cái lưỡi và khẩu vị của gia đình chúng ta được.”
Ngụy Giai Minh nếm một miếng, quay đầu nhìn Ân Tranh: “Chàng làm cá thế nào vậy, muối cũng quên cho vào rồi.”
Ân Tranh ‘ừm’ một tiếng, xé gà nướng thành miếng nhỏ, cho Ngụy Giai Minh và ba nữ nhi mỗi người một miếng.
Ngụy Giai Minh nhìn hắn, hậu tri hậu giác phản ứng lại con cá này là nàng hấp.
“Già rồi, trí nhớ không còn tốt nữa.” Ngụy Giai Minh tùy tiện nói một câu, múc cháo cho ba nữ nhi, ánh mắt lướt qua Ân Mịch Đường, Ân Mịch Đường đang nhìn nàng, ánh mắt có chút ngơ ngác.
“Đường Đường, sao thế?”
Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389436/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.