Sau cùng Đại thái thái cũng đồng ý rồi, không để Ân Thiếu Phong nhị phòng đến làm con thừa tự của Ân Tranh nữa. Chuyện thừa tự này, dù sao cũng là thừa tự cho Ân Tranh, người làm phụ thân Ân Tranh này nếu không vừa lòng thì cần gì phải nháo đến cuối cùng làm huynh đệ bất hòa làm gì chứ.
Đại thái thái đồng ý chuyện này là còn có một nguyên nhân khác.
Đêm đó Ân Mịch Đường đột nhiên nói: “Tổ mẫu, con không muốn ca ca đệ đệ.”
Ân Mịch Đường trước nay luôn hiểu chuyện, cơ hồ không bao giờ phản đối Đại thái thái. Đại thái thái nhìn đôi mắt sáng trong của tiểu cô nương đặc biệt nghiêm túc, cuối cùng gật đầu.
Ân Mịch Đường nhích lên trước ôm lấy tổ mẫu, vừa vỗ lưng tổ mẫu vừa nói: “Tổ mẫu không cần phải sợ, đợi Đường Đường lớn rồi sẽ tranh gia nghiệp thật lớn cho người.”
Nàng giơ ngón tay đếm đếm: “Một cái hai cái ba cái bốn cái, thật nhiều thật nhiều trạch viện, trang viên, cửa hàng!”
Đại thái thái nhịn xuống lệ trong khóe mắt lần nữa gật đầu, ôm Ân Mịch Đường vào lòng. Ân Mịch Đường ngoan ngoãn nằm trong lòng tổ mẫu, chầm chậm chớp mắt.
Tổ mẫu, xin lỗi. Cha không muốn thừa tự, nương trở về cũng sẽ không vui …
Lúc phân gia, cái đầu tiên phải phân chính là tổ trạch này. Là ai ở lại, ai chuyển ra? Theo lý thì phải lưu lại cho đại phòng, nhưng bởi vì nguyên cớ đại phòng không có tử tự, liền khó làm rồi. Ân Tranh và Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389411/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.