Lớp học ở Tấn Giang các vốn là học năm ngày sẽ được nghỉ một ngày, nhưng bởi vì Thái thượng hoàng và Thái hậu đột nhiên trở về, nên dù mới lên lớp được hai ngày thì những người bồi đọc này được thông báo trở về nhà trước, hơn nữa có thể nghỉ ngơi ba ngày. Nghe nói có thể về nhà sớm, đám nhỏ này rất vui mừng, chạng vạng ngày hôm đó thu thập đồ đạc, nườm nượp về nhà.
Ân Mịch Đường cũng rất nhớ cha và tổ mẫu. Xe ngựa dừng lại trước cửa chính Ân phủ, cửa xe được mở ra, Ân Mịch Đường đem tay nhỏ đặt lên bàn tay đang đưa ra. Cảm giác quen thuộc làm nàng kinh ngạc ngẩng đầu, phát hiện là Đại thái thái tự mình ra cửa lớn đón nàng.
“Tổ mẫu!” Ân Mịch Đường duỗi đôi cánh tay nhỏ ôm chặt tổ mẫu.
“Có nhớ tổ mẫu hay không?” Đại thái thái đem tiểu tâm can ôm vào trong lòng, lại cầm chiếc áo khoác dài từ trong tay Vương ma ma đến bọc lấy thân thể Ân Mịch Đường, sợ nàng vừa xuống xe ngựa bị gió thổi.
“Nhớ! Nhớ! Nhớ!” Ân Mịch Đường hét lớn.
Đại thái thái cùng mấy vị lão bộc bên cạnh cười cong mắt.
Ân Nguyệt Nghiên xuống xe ngựa sau Ân Mịch Đường, nàng nhìn tổ mẫu ôm Ân Mịch Đường lại đối với nàng không quan tâm không hỏi han, thậm chí đến một ánh mắt cũng không cho, nàng từ từ vặn lấy chiếc khăn đang cầm trong tay. Truyện Võng Du
Ân Mịch Đường đột nhiên duỗi cổ nhìn đại môn Ân gia, nhìn nửa ngày không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389388/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.