Ân Tranh về nhà đã là nửa đêm, bây giờ trong triều bận bịu chuyện lập pháp mới, những quan văn ôm lấy chuyện này mỗi ngày đều mất ăn mất ngủ, hận không thể đem mỗi khắc tách ra mà dùng, trong đó cũng bao gồm cả Ân Tranh. Hắn vừa mới về phòng, Đại thái thái liền cho người đến mời. Đại thái thái đợi hắn đến bây giờ chắc là không phải chuyện nhỏ, Ân Tranh không kịp uống ngụm nước liền vội chạy qua.
“Chuyện gì mà để mẫu thân phải đợi đến lúc này thế?”
“Mấy ngày nay chẳng thấy nổi cái bóng của con, sao có thể không đợi.”
“Trong triều …”
Đại thái thái phất phất tay đánh gãy lời của Ân Tranh, nói: “Đừng giải thích nữa, ta đều biết. Bây giờ Bệ hạ tuổi nhỏ, có thể vì Bệ hạ phân ưu là phúc phần của thần tử, mẫu thân không phải trách con cái này, là có chuyện muốn hỏi ý kiến của con một chút. Qua mấy ngày nữa là đến ngày trong cung chọn người bồi đọc, ý của ta là không muốn cho Đường Đường đi khảo hạch, vốn chuyện này là nên thương lượng cùng tổ mẫu con một tiếng, nhưng con cũng biết tổ mẫu con tuổi cũng đã lớn, thân thể lại không tốt, liền không làm phiền bà vì chuyện này nữa.”
“Thì ra là chuyện này.” Ân Tranh biết Đại thái thái là không nỡ Ân Mịch Đường, “Lần này trong phủ quan viên tứ phẩm trở lên có đứa nhỏ tuổi tác phù hợp đều có tư cách tiến cung khảo hạch, nhiều đứa nhỏ như thế, Đường Đường tuổi còn nhỏ chưa chắc đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-cuop-hoang-hau-cua-tram/3389382/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.