Trong không gian kín mít yên tĩnh tối đen, thị giác mất đi tác dụng, các giác quan bị phóng đại đến vô hạn, tình yêu dễ dàng tùy ý phát sinh.
Ngoài cửa không ngừng có các nam sinh đùa giỡn đi ngang qua, mỗi một âm thanh vang lên thậm chí còn có thể nhớ ra được cái tên người đang nói, ngón tay Cố Ký Thanh lưu thành những vệt đỏ thật sâu trên lưng Chu Từ Bạch, ngón chân căng cứng cuộn tròn.
Cho đến cuối cùng anh rốt cuộc cũng cắn môi thốt ra một tiếng rên, lại bị người kia trực tiếp lật người lại.
Ngày hôm sau khi chuông đồng hồ báo thức reo vang, Cố Ký Thanh hơi cử động, lập tức cảm nhận được làn da phía trong đùi nóng rực đau đớn, cánh tay cũng tê mỏi, khẽ khàng hít vào một hơi.
Chu Từ Bạch ở bên mới tỉnh giấc vội hỏi: “Sao thế?”
Lúc này Cố Ký Thanh mới phát hiện đêm qua mình đã mệt mỏi ngủ rồi mà người kia vẫn chưa đi, nhẹ giọng hỏi: “Em không ngại hai ta chen nhau chật chội sao?”
Chiếc giường đơn nhét hai cậu trai trưởng thành, ngay cả cử động cũng có chút phí sức.
Huống chi Chu Từ Bạch cao to đến một mét chín, tay dài chân dài, có vẻ càng phải chịu nhiều uất ức hơn.
Chu Từ Bạch lại hoàn toàn không có cảm giác này, chỉ một tay ôm lấy eo anh, một tay chạm vào phần da bị xây xát, thấp giọng nói: “Tối hôm qua em đã bôi thuốc qua rồi, vẫn còn đau lắm hả?”
Thực ra cũng không đến nỗi nào, Cố Ký Thanh chỉ đang muốn nũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-be-cong-duoc-toi/439198/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.