Xuất phát từ chuyện cứ nhìn thấy Cố Ký Thanh là tình thương của mẹ lập tức lan tràn, mẹ Chu khó có khi bỏ một bữa chơi mạt chược ban chiều, kéo theo chủ tịch Chu, cùng nhau đưa Chu Từ Bạch và Cố Ký Thanh quay về trường học.
Sau khi đến ký túc xá, mẹ Chu vây quanh giường ngủ của Cố Ký Thanh, hết tỉ mỉ kiểm tra chăn có dày không, lại kiểm tra đến đệm có đủ mềm. Sau đó lại chuyển đối tượng sang độ an toàn của các thiết bị điện, đồ ăn vặt và quần thu đã mang theo đủ chưa. Xác nhận tất cả các vấn đề đều ổn thỏa, lúc này bà mới hài lòng gật gật đầu.
Cuối cùng bà kéo tay Cố Ký Thanh, dặn dò cẩn thận cả nửa ngày, một mực hàn huyên đến tận khi nếu không đi thì sẽ gặp giờ cao điểm buổi tối, mới lưu luyến không rời ra khỏi phòng, để lại một ký túc xá tràn đầy mùi nước hoa phong cách sang trọng của quý bà cùng một bàn tràn đầy đồ ăn vặt nhập khẩu tốt cho sức khỏe.
Lộ Bình ngơ ngác đứng bên chứng kiến toàn bộ quá trình, sau khi hai người lớn đi xa, cậu ta không nhịn được nữa, kích động xông đến: “Ôi đờ mờ nhà nó, Cố Cố ơi, vừa rồi là bố mẹ ông đó hả? Hai bác mới đẹp đẽ xịn xò làm sao! Giống ông y như đúc!!!”
Lời mới vừa dừng, Chu Từ Bạch đang giúp Cố Ký Thanh trải ga giường cũng không nhịn được, xoay người, lườm cậu ta: “Đó là bố mẹ tao”.
“?”
“…”
“!”
“Đó là bố mẹ mày á?! Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-be-cong-duoc-toi/439196/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.