Chị dâu mình thì thôi khỏi nói, nhưng tại sao Cố Ký Thanh lại không chịu ở chung phòng với cậu?
Nhất là khi Chu Từ Bạch biết được căn phòng chị dâu cố ý chuẩn bị cho Cố Ký Thanh xong, lòng lại càng sốt ruột hơn.
Phòng ngủ đúng là căn phòng tốt nhất dành cho khách đến nhà, còn có ban công riêng, nhưng căn phòng ấy và căn phòng của Chu Từ Bạch, hai căn phòng xa cách nhau một dãy hành lang tầng hai dài dằng dặc, mà hết lần này tới lần khác muốn tìm đến nhau phải đi ngang qua phòng khách lớn của gia đình.
Hay nói cách khác, chỉ cần trong phòng khách có người, cậu muốn lén lút tới bên phòng Cố Ký Thanh, nhất định sẽ bị phát hiện. Mà buổi sáng muốn trốn từ phòng Cố Ký Thanh ra, hẳn là sẽ đụng mặt một ông cụ trong nhà sáng nào cũng năm rưỡi đã dậy đọc báo sớm.
Mấy ngày trước khi nhập học này còn có thể sống tiếp nữa được không?
Chu Từ Bạch vừa nghĩ đã vội, không ngừng có ý muốn ám chỉ cho Cố Ký Thanh, nhưng Cố Ký Thanh luôn khéo léo hiểu lòng người nay lại một tín hiệu dường như cũng không nhận được.
Cuối cùng chị dâu Chu Từ Bạch vẫn khó nhìn được nữa, quan tâm hỏi han: “Tiểu Từ, mắt em không thoải mái hả?”
Chu Từ Bạch đang cố dùng mắt ra hiệu vội vàng nói: “…Không ạ”.
“Vậy em cứ một mực nháy mắt thế làm gì, chỗ này có em gái nào đâu, em phóng điện làm chi vậy?” Chị dâu có chút khó hiểu hỏi một câu.
Chu Từ Bạch phóng điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-be-cong-duoc-toi/439192/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.