Beta: …
Cố Ký Thanh muốn đến khách sạn cùng người này?!
Hai người họ mới quen biết được mấy ngày?!
Mà không phải mới hôm trước thôi anh còn kéo tay nói thích cậu đó sao?
Tình cảm của Cố Ký Thanh tùy tiện đến vậy ư?
Trong chớp mắt đó, tức giận và chua xót không rõ nguyên do trào dâng trong lòng Chu Từ Bạch.
Cậu không còn để tâm đến lý trí và giáo dưỡng thường ngày của mình nữa, lạnh mặt tiến thẳng tới nắm lấy cổ tay Cố Ký Thanh, để lại cho Bùi Nhất Minh một câu ‘tôi có chuyện muốn nói với anh ấy’ xong thì lập tức không quay đầu lại, kéo theo Cố Ký Thanh đi mất.
Không nói thêm lời thứ hai, cũng không giải thích điều gì khác, giống như đây là lẽ đương nhiên.
Đến mức làm cho Bùi Nhất Minh ban đầu định ngăn cậu lại, nhưng rồi anh ta cảm thấy có lẽ mình không nên dính dáng vào, cuối cùng chỉ mỉm cười mang theo ý tứ sâu xa, đứng im tại chỗ xem chuyện náo nhiệt.
Cho đến tận khi đi tới chỗ không còn ai khác, Chu Từ Bạch mới dừng bước chân, quay đầu nhìn về phía Cố Ký Thanh, sốt ruột nói với anh: “Cố Ký Thanh, anh mới quen người ta được có mấy ngày, anh có biết người ta là ai không hả? Lỡ đâu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Rốt cuộc anh có biết tự bảo vệ tự yêu quý bản thân không vậy? Trong lòng đám đàn ông kia suy nghĩ điều gì chả lẽ anh cũng không hay?”
Cố Ký Thanh đang yên đang lành thuận lợi trò chuyện về Chúc Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-be-cong-duoc-toi/439150/chuong-18.html