Beta: …
Cố Ký Thanh nhìn hàng chữ cùng với biểu tượng đi kèm kia, thoáng dừng lại, sau đó anh nhắn tin trả lời: [~(^з^)~ có nghĩa là ‘moa moa’ đó sao?]
Anh chỉ định đi theo phong cách nói chuyện của Chu Từ Bạch, làm cho bầu không khí của cuộc đối thoại giữa hai người họ thoải mái hơn một chút, không đến mức tẻ nhạt khiến Chu Từ Bạch cảm thấy xấu hổ.
Nhưng đúng lúc Chu Từ Bạch đang cảm thấy cùng nhóm bạn tới tiệm net chơi một lúc cũng không tồi, cậu lại nghe thấy tiếng di động reo vang, vội lấy ra xem xét.
“…”
Ba giây sau, cậu xấu hổ đến mức cả người chỉ muốn bùng nổ ngay tại chỗ.
Phương pháp nhập dữ liệu xảy ra chuyện gì vậy?
Bình thường cậu có bao giờ dùng những biểu cảm như thế này đâu, sao lại có thể gửi đi tin nhắn như thế này chứ?
Quả nhiên vẫn nên tắt tính năng tự chỉnh sửa đi thôi.
Nhưng tin nhắn cũng đã gửi đi rồi, nên làm gì bây giờ đây?
Nói mình run tay ấn nhầm hả?
Chu Từ Bạch mím môi thật chặt.
Cậu có thể tưởng tượng được ra dáng vẻ vừa nghiêm túc vừa vô tội của Cố Ký Thanh lúc nhắn cho cậu dòng tin này.
Nếu cậu nói mình nhắn nhầm, Cố Ký Thanh sẽ cảm thấy xấu hổ, đúng không?
Nhưng nếu cậu không nhắn tin trả lời anh thì thật bất lịch sự.
Chu Từ Bạch nắm chặt điện thoại di động, bối rối một lúc lâu, cuối cùng cậu dứt khoát cắn răng một cái, đưa ra quyết định, nhanh chóng nhắn lại một chữ ‘Ừ’, sau đó khóa màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-be-cong-duoc-toi/272708/chuong-12.html