Chúc Triều Ca có chút hoảng hốt.
Đã rất lâu cô không nghe thấy những lời như vậy.
Trước đây hai người cùng nhau đi học, cũng nhau đi chơi, Cố Ngôi luôn tìm mọi biện pháp mua đồ ăn vặt cho cô. Mùa hè sẽ là kem, mùa đông là que cay, vào đầu thu hai người sẽ bưng chén nhỏ đi ăn các món lành lạnh ở các quán ven đường.
"Được ạ."
Đôi mắt Chúc Triều Ca cong lên: "Em thích nhất là ăn kem đó."
Cô nhanh chóng về nhà thay quần áo, rồi cùng anh ra ngoài.
Bởi vì từ lúc bé đến giờ người "anh trai" này chưa bao giờ để bố mẹ Chúc than phiền. Bọn họ chỉ dặn dò Chúc Triều Ca về nhà sớm một chút, nhớ chú ý an toàn.
Cố Ngôi đưa Chúc Triều Ca đến một tiệm bánh ngọt gần đó.
Thời buổi này, ăn ở trong tiệm đồ ngọt cũng không phải quá xa xỉ, nhưng chỉ có những học sinh con nhà khá giả mới tiêu tiền phung phí như vậy. Nhiều đứa trẻ lựa chọn mua kem ở tiệm tạp hóa, hoặc rẻ hơn nữa thì sẽ mua ở mấy gánh hàng rong.
Trên đường đi học Chúc Triều Ca thường xuyên đi ngang qua cửa hàng này. Nhưng đây là lần đầu tiên cô bước vào.
Bên trên thực đơn trang trí hoa hòe lòe loẹt, hình minh họa món ăn cũng rất hấp dẫn, cô chọn tới chọn lui rất lâu. Cố Ngôi ngồi đối diện, một tay chống cằm, biểu cảm lạnh lùng. Những nữ sinh xung quanh không ai dám đến gần, nhưng đều lén lút ngắm nhìn anh.
"Em chọn cái này."
Chúc Triều Ca nhỏ giọng, ngón tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoi-sao-troi/231934/chuong-11.html