*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chúc Triều Ca không nhớ rõ mẹ của Cố Ngôi trông như thế nào.
Nghe bảo bà ấy là một người phụ nữ rất xinh đẹp và cũng rất nhẹ nhàng. Bởi vì chồng bà là một con ma men, mỗi khi uống say thì lại động tay động chân với người trong gia đình. Điều đó làm cho mẹ Cố không chịu được nữa, nên bà luôn tìm cơ hội trốn thoát.
Năm đó, Cố Ngôi chỉ mới bốn tuổi, cậu bé cả ngày ngồi xổm trước cửa nhà. Ánh mắt mờ mịt, trống rỗng nhìn phía trước.
Cậu bé chờ từ mùa đông sang mùa hè, vẫn không thể chờ để gặp lại được mẹ mình. Sau đó đầu ngõ có một hộ gia đình ba người chuyển đến, bọn họ thân tình tặng quà gặp mặt cho từng nhà. Ngày đó Cố Ngôi vẫn như mọi hôm ngồi thẩn thờ ở cửa, anh nhìn thấy một cặp vợ chồng mặc quần áo giản dị nắm tay một bé gái mặc quần yếm đi đến. Từ sâu trong ngõ nhỏ bước đến, dừng ở trước mặt cậu.
Đây là lần đầu tiên Chúc Triều Ca và Cố Ngôi gặp mặt.
Cô bé Chúc Triều Ca có mái tóc đen như mực nhìn rất mềm mượt, tròng mắt đen nhánh của cô bé lấp lánh tựa như ngâm trong hồ nước. Cố Ngôi bị ánh mắt sạch sẽ của cô bé buộc phải đứng lên, cậu nhanh chóng giấu đôi tay dơ bẩn của mình ra phía sau lưng. Trong lòng có một loại cảm giác áp lực và bối rối rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoi-sao-troi/231925/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.