Nguyệt Tâm nhìn y, cái tên này cũng hay đấy chứ. Huân Lăng Sở, vậy đi, nàng sẽ gọi y bằng một cái tên đơn giản ngắn gọn hơn. Bởi vì con người nàng vốn như vậy, lúc nào cần sẽ dùng, không cần sẽ để đấy. Mà thứ dài dòng phức tạp quá nàng cũng không ưa thích, thứ nàng thích là một loại cảm giác yên bình đơn giản, cùng sự thanh tao nhã nhặn nhẹ nhàng. 
"Sở." 
Lăng Sở giật mình một cái, lần đầu tiên trong đời có người gọi y là như thế, mặc dù không thể nhìn thấy dung mạo của vị cao quý kia. Nhưng tai của hắn nghe rất nhạy, âm thanh trong trẻo của nàng từ khoảnh khắc đầu tiên y nghe đã nhớ. Là âm thanh hay nhất trong lòng hắn, cũng là âm thanh dịu dàng nhất đối với hắn kể từ lúc sinh ra. 
"Sao? Ngươi không thích à?" 
Thấy một hồi im lặng của y, nàng cúi xuống nhìn. Không vui vì mới lần đầu gặp liền gọi một cách thân mật như vậy sao? 
"Nếu không thích ta sẽ không gọi nữa." 
Âm thanh nhẹ nhàng dịu dàng thổi qua bên tai hắn. Nàng cũng không muốn khiến y phải quá khó chịu. Lăng Sở nghe thấy vậy giật mình một cái, có phải người không vui không? Người sẽ đánh y sao? Người sẽ ghét y sao? 
"Ta.. ta.." 
"Hả? Sao vậy?" 
Nguyệt Tâm quay ra vui vẻ nhìn, nhưng dáng vẻ của y chỉ một mực cúi gằm mặt. Một bên tay nắm lấy tay nàng đang run rẩy, một bên tay kia đang nắm chặt lấy vạt y phục. Giống như đứa trẻ này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964520/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.