Ba năm đã trôi qua kể từ khi nàng nhận y làm đệ tử, bây giờ hắn đã là một thiếu niên mười chín tuấn tú, còn Vạn Nguyệt Tâm nàng dù hai mươi tư cái xuân, nhưng vẻ đẹp thanh tao nhã nhặn của nàng vẫn như vậy, thậm chí còn xinh đẹp hơn, mê người hơn. Trong ba năm, Nguyệt Tâm truyền dạy cho y những bộ môn pháp do đích thân nàng viết lên, từng động tác, từng cử chỉ, từng ưu điểm, khuyết điểm. Nàng đều chăm chút cho hắn. Còn Lăng Sở, y là một đứa trẻ có thiên phú học hỏi, mặc dù đôi mắt đã không còn, lúc đầu tu luyện có gặp một chút khó khăn hơn người khác, nhưng bằng sự kiên cường và chăm chỉ nỗ lực. Y đã trở thành đệ nhất sát thủ - Vô Thị.
Vạn Nguyệt Tâm hài lòng, nàng quả thật không nhìn lầm người. Ban đầu nàng không nghĩ rằng y sẽ trở nên xuất sắc như vậy. Ngồi trong tòa lầu sen, nàng nâng chén trà lên nhẹ nhàng uống một ngụm, lại nghe thấy âm thanh vọng lại từ xa, y đang tập luyện rất chăm chỉ. Đặt chén trà trên tay xuống bàn, nàng đứng lên hướng về phía y đang tập luyện mà bay lượn trên cành sen. Nguyệt Tâm ánh mắt đẹp đẽ nhìn một cái, một khắc sau liền thấy bóng dáng thanh tao cùng bộ y phục màu xanh lam đơn giản của nàng đang gọn gàng đứng trên cành cây. Nàng nhìn xuống, một thiếu niên cao lớn trai tráng, cùng làn da màu ngăm ngăm đang vung kiếm, mồ hôi trên người y nhễ nhại, còn có đôi mắt của y còn quấn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964517/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.