Tiếng nói của Vạn Nguyệt Tâm kích động khiến cho đại thẩm cùng tên hộ vệ đồng loạt nhìn sang. Chỉ thấy nàng đang khẩn trương tới cực độ mong chờ đáp án của hai người, ánh mắt nàng biểu thị rằng nàng không thích phải chờ đợi quá lâu. Trác Từ Liêm đứng đằng sau thấy một màn như vậy liền tiến tới, hắn chưa từng thấy bộ dạng này của Vạn Nguyệt Tâm trước đây. Nhưng dựa theo sắc thái trên gương mặt nàng thì hẳn trong lòng nàng tên đồ đệ đó giữ vị trí không hề nhỏ.
"Vạn Nguyệt Tâm, bình tĩnh một chút, thật không giống dáng vẻ thường ngày của ngươi." Hắn trấn an, một thiếu nữ thanh tao nhã nhặn, tâm lặng như nước như nàng cũng có một ngày gợn sóng.
Nguyệt Tâm lấy lại ý thức, nhưng không cách nào có thể giữ được vẻ nhẹ nhàng bình tĩnh như lúc trước. Trong đầu nàng bây giờ chỉ muốn biết rằng đám người có liên quan tới đồ đệ nàng đang ở đâu. Bỗng nàng im lặng, theo như hai người bọn họ nói rằng nhà vua muốn san bằng nơi này để bắt đám người kia, thì hẳn là người đứng đầu đó sẽ có thông tin gì về chúng, như vậy nếu nàng có thể tiếp cận được nhà vua, liền biết được hành động và tra ra tung tích của y. Nghĩ đến đây, Nguyệt Tâm ho nhẹ, bộ dạng thanh tao hoàn lại hơn nửa phần, khiến cho Trác Từ Liêm bất ngờ, ban nãy không phải nữ nhân này một thân như muốn đe dọa người ta sao? Thế nào nàng ta bây giờ lại giống chưa từng có gì vậy?
"Thật xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964514/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.