Bên trong mật thất tối tăm lạnh lẽo, ngọn lửa lấp lánh tạo ra ánh sáng nhỏ nhoi lan tỏa một phần không trung. Xung quanh vây bám khói bụi lờ mờ hương ảo, dưới ánh sáng hiếm hoi trong bóng tối, xuất hiện lấp ló phía xa căn phòng là một mùi gớm ghiếc bốc lên, nếu nhìn kỹ càng, thì đó là mùi của xác chết đang thối rữa. Khung cảnh hòa tan cùng thứ mùi kinh tởm khiến người ta có cảm giác choáng váng muốn nôn mửa, Tạ Thành Gia y phục màu tím, đơn giản nhưng lại ma mị, tay cầm dây xích kéo bóng đen nằm thê thảm lê lết trên nền đất, chậm rãi bước tới phía ngọn lửa yếu ớt, hắn nhếch môi tạo thành vầng bán nguyệt quỷ dị. Hắn liếc tới cái xác đang dần bị ăn mòn bởi đám ruồi nhặng bẩn thỉu nhơ nhuốc, một cước đá văng ra xa, khiến cho cái xác ngay lập tức va vào nhà giam tạo thành tiếng leng keng chói tai.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo quay về hướng bóng đen kia, chỉ thấy nó vẫn im lặng không chút động tĩnh nào. Bởi vì đây không phải lần đầu nó bị kẻ gọi là chủ nhân lôi vào đây, nơi này là nơi mà hắn rất thường xuyên sử dụng để hành hạ kẻ khác. Đúng vậy, thú vui 'tao nhã' của kẻ này chính là ngày ngày nhìn ngắm đủ loại gương mặt bị chính tay hắn hành hạ đến chết đi sống lại, thậm chí còn bị hắn chơi đùa bằng những dụng cụ kì dị trong căn phòng đến khi nào thân thể xương cốt đều gãy, tứ chi hoàn toàn hư hỏng, nhưng thần trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964502/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.