Chỉ thấy hắn ho khụ thêm vài cái, lập tức máu tươi từ trong miệng trào ra. Bên này nàng thấy một màn như vậy, liền khuỵu gối xuống đỡ lấy thân thể nhợt nhạt như xác chết của Trác Từ Liêm. Đồng thời, nàng trong chiếc hài dưới chân rút ra thanh kiếm nhỏ được điêu khắc tinh xảo đẹp mắt, nhưng vô cùng sắc bén, cầm ngược chiều cổ tay tạo động tác phòng thủ hướng đến tên bán quỷ đang đứng đằng xa. 
Mọi thứ bây giờ đang dần không trong kế sách của nàng, Vạn Nguyệt Tâm một tay đỡ Trác Từ Liêm, một tay cầm thanh kiếm. Há phải để mạng ở đây hay sao? 
Tên bán quỷ lá phong bước chậm rãi từng bước tới phía hai người. Trên người hắn tỏa ra mùi tử khí bao quanh, khiến cho nàng lần nữa choáng váng. Thật nặng, rốt cục tên đó phải giết đến bao nhiêu người mới có thể tích trữ đám tử khí như vậy? 
Trong lòng nàng bây giờ do dự suy nghĩ, nếu như đánh rắn động cỏ cùng tên này đối đầu, không chừng Tạ Thành Gia kia đang ở đâu đó sẽ phát giác ra nàng làm loạn, hắn nhất định sẽ tới đây ngay lập tức. Khi đó địch lại thêm địch, nhưng nếu không nhanh chóng ra ngoài, vết thương của Trác Từ Liêm sẽ chuyển biến xấu, hơn nữa có thể sẽ mất mạng. 
Vạn Nguyệt Tâm liếc xuống nam nhân dưới đất, lại nhìn lên kẻ địch trước mặt. Không, một khi nàng còn tồn tại, ít nhất cũng phải bảo đảm cho bằng hữu của nàng được toàn mạng mà trốn thoát. Vạn Nguyệt Tâm trong đầu suy nghĩ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964497/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.