"Nói. Thứ này từ đâu ra?"
Cánh tay to lớn của Vạn Mộ Ngôn hằn lên chằng chịt vết gân xanh, hắn giờ đây thực sự đã tức giận. Trong tay hắn đang cầm chiếc trâm cài của ái nữ, đây chính là quà sinh thần năm tám tuổi tự tay hắn làm cho nàng, hắn biết nàng yêu thích chiếc trâm cài này như mạng, luôn luôn giữ gìn thật cẩn thận. Không nghĩ rằng ngày hôm nay nó lại ở trong tay của tiểu nữ Ngọc Niên Y, điều này khiến cho hắn đã suy đoán được có chuyện chẳng lành xảy ra.
Khốn kiếp, ngay từ đầu hắn đáng ra không nên để tên mù kia vào tay nàng!
Vạn Mộ Ngôn tâm trí nổi lửa bùng bùng, gân xanh lộ rõ trên trán, ánh mắt hắn sắc bén nhìn thẳng vào tâm can của Thương Đồng, tay càng ngày càng bóp cái cổ mỏng manh kia lực mạnh thêm một chút, hắn vẫn đang chờ đợi câu trả lời của nàng, lực tay kia biểu thị rằng hắn đang trong trạng thái mất kiên nhẫn đến cực độ.
"Các chủ! Các chủ! Cầu khẩn người hãy bình tĩnh, tiểu nữ này còn nhỏ tuổi, xin người hãy khai ân, nhẹ tay tha cho nàng!" Các vị bô lão đứng bên rìa nhìn thấy một trận dọa người như vậy ban đầu không ai dám tiến lên, nhưng bọn họ lại nhìn thấy Thương Đồng sắp bị đại tổ tông kia bóp chết, liền liều mạng xô đẩy nhau nói.
"Các ngươi cũng muốn chết cùng nàng?" Giọng nói âm trầm lạnh lẽo như từ địa ngục vang lên, khiến cho ai nấy đều mang dáng vẻ sợ hãi tột độ, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964489/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.