Tạ Thành Gia tròng mắt đỏ hoe mang dáng vẻ thích thú nhìn bộ dạng bị nhuốm đỏ bởi máu của Vạn Nguyệt Tâm, hắn chầm chậm tiến lại gần về phía nàng: "Thật xinh đẹp.." Một câu từ cảm thán khiến cho Vạn Nguyệt Tâm không khỏi nhíu mày, cơn đau đớn ồ ập trong cơ thể của nàng làm cho thần trí của nàng như có tảng đá nặng đè lên đầu. Cái tên gia hỏa này thực sự là điên rồi.
Nói đoạn, Tạ Thành Gia kéo gần khoảng cách giữa hai người xong, tròng mắt đỏ hoe của hắn vẫn giữ nguyên như ban nãy, tâm tư hắn lúc này như con thú hoang thích nhìn con mồi của mình quằn quại trộn lẫn màu máu: "Vạn Ái Nữ, nàng thật giống Lan Doãn.." Tạ Thành Gia cất lên giọng nói trầm trầm khàn khàn ghê rợn nói với nàng, sau đó ngón tay hắn vươn lên chạm tới gương mặt xinh đẹp thanh tao kia một cái thật nhẹ. Rồi hắn cười, nụ cười khó hiểu một cách kinh sợ.
Rắc.
Thời điểm ngón tay của Tạ Thành Gia vừa vặn động tới làn da trắng muốt của Vạn Nguyệt Tâm, ánh mắt nàng đột ngột sắc bén lóe lên tia giận dữ, sau đó nàng liền mở miệng dùng chút nội lực còn sót lại trong cơ thể cắn thật mạnh vào ngón tay hắn. Tiếng xương vỡ vụn vang lên trong không trung khiến người ta phải một phen kinh hãi, nhưng chỉ riêng tên nam nhân điên trước mặt nàng này vẻ mặt vẫn bình thản như chuyện ban nãy với hắn không hề có chút quan hệ: "Ngón tay của ta ngon lắm sao?" Nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hoa-khac-bong-tam/2964484/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.