Lâm Tích tắm xong đi ra, vừa lau tóc vừa nhắn tin cho A tiên sinh nói tối nay có việc không đi được.
A tiên sinh không trả lời.
Cô đặt điện thoại xuống nhìn vào trong phòng, nhắc nhở Mục Cửu Tiêu có thể đi tắm rồi, nhưng lại thấy trong phòng trống rỗng, không thấy bóng dáng anh đâu.
Lâm Tích nghi hoặc, không phải vừa nãy còn ở đây sao.
Chẳng lẽ đi phòng khách rồi? Không nên.
Khi họ sống ở nhà cũ, thường diễn rất tròn vai, ngoài việc không ngủ cùng nhau, những lúc khác đều không khác gì vợ chồng thật.
Bởi vì ở những nơi như thế này, Mục Ngọc Sơn có nhiều tai mắt hơn, chỉ cần một chút sơ suất cũng sẽ khiến ông ta nghi ngờ.
Nhưng Mục Cửu Tiêu là người thích làm theo ý mình, Lâm Tích không quản anh, mặc áo khoác xong định đi hỏi dì Mục Ngọc Sơn bây giờ thế nào.
Tối nay ông ấy đã tức giận, lại không ăn được bao nhiêu bữa tối, không biết có khó chịu trong người không.
Khi đi ra ngoài, vừa vặn gặp dì từ phòng ngủ đi ra.
Lâm Tích tiến lên hỏi, dì ra hiệu bằng bát canh đầy trong tay, thở dài nói, "Bị cô chủ chọc tức đến mức không ăn được miếng nào, vừa uống t.h.u.ố.c xong, chắc lát nữa sẽ ngủ."
Lâm Tích không khỏi có chút áy náy.
Nếu hôm nay lúc ăn cơm có thể nhịn một chút, chắc ông ấy sẽ không tức giận như vậy.
Dì nhìn ra suy nghĩ của cô, cười nói, "Đừng nghĩ nhiều, chuyện này không liên quan đến cô, hôm nay tôi thấy thái độ của thiếu gia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh/5198090/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.