"Cho một ly rượu rum."
"Tiểu thư, rượu rum của cô." Kha Tùy gọi một ly rượu rum, bưng ly rượu từ từ đến một góc tương đối yên tĩnh hơn, từ từ uống.
"Tuy không có sống được mấy năm, nhưng không có nói không thể uống rượu!" Kha Tùy có chút vui mừng thì thầm, híp mắt nhìn đến một nơi rối loạn.
Bổng nhiên, một bóng người quen thuộc đập vào trong tằm mắt của Kha Tùy, sao lại là nữ nhân ngu ngốc đó? Nhíu chân mày, Kha Tùy phát hiện từ lúc quen biết nữ nhân Lưu Cẩn này, mặt liệt của cô có xu hướng rạn vỡ.
"Vị tiểu thư xinh đẹp này có thể nể mặt cùng uống ly rượu không?" Một vị quý công tử rất là nho nhã phái đến một nam tử bưng một ly chân cao đi đến.
"Ha ha, cám ơn ý tốt của anh trước, tự tôi có rượu." Lưu Cẩn nhấc lên ly rượu trong tay biểu ý đối phương đừng si tâm vọng tưởng, nhưng nam nhân đó hình như không thấy được miễn cưỡng nói, "Tiểu thư đừng rượu mời không uống đi uống rượu phạt, ở trong quán bar này không có nữ nhân nào dám giống như cô không lưu tình từ chối tôi, cô là đầu tiên, đồng dạng cũng là cuối cùng!"
"Vậy tôi cung kính không bằng tuân lệnh, uống xong ly rượu này anh thì có thể buông tha tôi rồi chứ?" Lòng biết chính mình lúc về sợ gặp phải kẻ này, Lưu Cẩn ngược lại cũng ngại từ chối tiếp, dứt khoác thuận theo cây leo xuống, nhận lấy ly rượu trong tay nam nhân, ở trước mặt người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-goi-toi-ngu-gat/2649546/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.