-saohôm nay lại nấu cơm mang tận nơi cho tôi vậy?- anh hỏi cô vì chẳng mấy khi thấynó vì chẳng mấy khi thấy nó chịu làm mấy việc như thế.
-Thìcoi như là cảm ơn chú đã nấu cho tôi mấy lần trước- như ngượng ngùng
-Đượchay cô có mưu đồ gì vậy?- anh giả vờ trêu cô
-Chúkhông ăn thì thôi tôi mang cho người khác- nó cũng vờ giận
-Dạigì mà không ăn, vừa nãy đã chót quay về rồi giờ lại quay ra thì họ cười cho à?-anh vừa nói vừa mở mấy hộp thức ăn mà nó mang đến
Anh thật không ngờ một thiên kim tiểuthư như nó lại có thể nấu và bày trí món ăn đẹp mắt như thế. thấy mọi hôm nó cứchỉ hết đi học lại nghịch ngợm vui chơi chứ chẳng thấy nó vào bếp bao giờ vậymà nó cũng có thể làm được những món này, đặc biệt nó còn chuẩn bị toàn món màanh thích nữa chứ.
-cóthật là cô nấu không vậy?- anh vờ nghi ngờ hỏi thế thôi nhưng lòng thì vuisướng tột cùng.
-Chútưởng ai cũng nấu dở như chú chắc- nó cũng không chịu thua.
-Thếthì phải xem đã, nhiều khi nhìn thì đẹp nhưng ăn chưa chắc đã ngon – anh vẫntrêu nó
-Cứtự nhiên, đồ ăn cháu nấu chuẩn 7 sao đó chú- nó tự tin
-Tựtin quá nhỉ?- anh vừa nói vừa găp một miếng bit-tết bỏ vào miệng. quả thực làngon hơn nhà hàng năm sao mà anh vẫn hay ăn. Anh chuyển sang gắp món khác vẫnthấy hương vị đúng là tuyệt vời không chê vào đâu được. anh thực ngạc nhiên vềnó, nhìn thế mà không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-goi-la-chu-nua-vi-anh-yeu-em/2700035/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.