-thiếuphu nhân do quá sợ hãi nên mới bất tỉnh, thiếu gia không phải lo lắng quá-ông bác sĩ nói sau khi khám qua cho nó.
-Đượcrồi.ông về trước đi- anh lạnh lùng.
Vào phòng đóng cửa phòng lại anh chămchú nhìn nó.đây có lẽ là lần đầu tiên anh nhìn nó ngủ. khác hẳn với cái vẻ đanhđá lắm mồm của nó ngày thường lúc nó ngủ trong thật bình yên và dịu dàng. Nhìnnó thế mà tim anh cũng như lỡ mấy nhịp.
-mìnhbị sao thế này- nó tỉnh dậy
-tỉnhrồi à? Không sao chứ?- anh lo lắng quan tâm
-cháunhớ mình ở khu giải trí chơi tàu lượn sao giờ lại ở đây thế này?- nó hỏi anh vìkhông biết tại sao mình lại về được nhà.
-Cônương ngất đi rồi tôi phải bế cô ra xe về nhà đấy- lấy lại tinh thần hàng ngàyanh lại định khẩu chiến với nó
-Ngấtư? Sao cháu lại ngất được cơ chứ?- nó cố cãi
-Thìtại sợ quá chứ sao?- anh trêu nó
-Chắctại đi chơi mệt quá nên cháu ngất chứ làm gì có chuyện cháu sợ cái trò chơi trẻcon- sau khi lấy lại tinh thần nó cố viện lí do cho đỡ mất mặt
-Thậtư? Vậy mà bác sĩ nói khác đấy- anh vẫn trêu nó
-Tạibác sĩ….- nó không nói được gì để bao biện cho mình nữa. thấy nó đuối lí khôngcãi lại được anh thấy nó đáng yêu và thú vị vô cùng,lâu lắm rồi anh mới thắngđược nó.
-Cháuđói rồi nên xuống ăn cơm đi- nó lấy lí do khác để chuyển chủ đề
-Cóđi được không?- anh quan tâm
-Tấtnhiên là vẫn đi được chứ?- nó tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-goi-la-chu-nua-vi-anh-yeu-em/2700022/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.