Trần Mộ Dương nhìn ánh mắt căng thẳng của Giang Điềm, tay phải đang cầm cuốn sổ của anh cũng run lên, ngước mắt nhìn Giang Điềm: “Tôi không có ý gì khác.”
Giang Điềm không dám nhìn anh, tầm mắt dừng trên bìa sổ đã ố vàng, giọng nói mang theo lo lắng: “Bên trong… Bên trong viết cái gì?”
Trong vài giây ngắn ngủi, não Giang Điềm hiện lên các kiểu suy đoán, trước kia Trần Mộ Dương dùng đủ mọi cách nhắm vào cô, là vì anh hiểu nhầm cô, nhưng sự hiểu nhầm này từ đâu mà ra?
Trước kia Giang Điềm suy nghĩ mãi cũng không ra, nếu nói vụ tai nạn năm đó cách đây quá xa, sự cố phức tạp, rất nhiều chi tiết điều tra ra dễ bị lệch lạc, nên vì lý do nào đó nên Trần Mộ Dương làm quá lỗi lầm của Lục Minh Chu.
Nhưng cô thì sao?
Cô không thể tìm được động cơ hành động của Trần Mộ Dương, với sự hiểu biết của cô đối với Trần Mộ Dương, anh tuyệt đối sẽ không hèn hạ đến mức vì mối quan hệ với Lục Minh Chu mà giận cá chém thớt sang cô.
Hiện tại dường như cô đã hiểu. Ánh mắt Giang Điềm không thể nhìn đi chỗ khác, cuốn sổ cũ nát trong tay Trần Mộ Dương là nhật ký của An Tĩnh.
Trần Mộ Dương từng chất vấn cô: Lần cuối cùng cô gặp An Tĩnh là lúc nào? Các người làm những gì? Nói những gì?
Giang Điềm đột nhiên cảm thấy chân mềm nhũn, cô lảo đảo một bước về phía sau, có chút đứng không vững. Trần Mộ Dương không khỏi nhíu mày, vội vàng vươn tay đỡ cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905728/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.