Lục Minh Chu thức dậy sớm như thường, Giang Điềm lười rời giường, náo loạn với Lục Minh Chu xong lại trùm chăn ngủ tiếp, đến lúc cô tỉnh lại, trong phòng sách truyền đến tiếng nói chuyện xì xào.
Giang Điệm vểnh tai lắng nghe, nghe không rõ lại tò mò trong lòng, quyết đoán xuống giường, ra khỏi chăn cũng không rảnh lo thay quần áo, cứ thế bước ra ngoài.
Cửa phòng sách khép hờ, Giang Điềm chuyển vào ở cùng Lục Minh Chu cũng chưa lâu lắm, thường ngày cô cũng bận rộn, chưa từng đi vào bao giờ, hôm nay ngủ đến mơ màng, cô vừa đi vừa gọi, “Lục Minh Chu ——”
Đúng lúc Lục Minh Chu vừa nói chuyện xong với Kỷ Thịnh, ban đầu anh vốn muốn đến Bác Ân, nhưng Giang Điềm bên này xảy ra chút chuyện, anh không yên tâm để Giang Điềm một mình, đành phải bảo Kỷ Thịnh tiện đường qua đây một chuyến, anh vừa khép cuốn sổ tay lại, Giang Điềm bỗng nhiên lỗ mãng tiến vào, dép cũng không đi, trên người chỉ mặc cái áo sơ mi trắng của anh, vẫn là lúc anh rời giường mặc cho Giang Điềm.
Lục Minh Chu lập tức mất bình tĩnh, anh nhanh chóng đứng dậy, giơ tài liệu trong tay chụp lên mặt Kỷ Thịnh, nghiêm túc cảnh cáo: “Còn nhìn nữa tôi đánh cậu.”
Kỷ Thịnh chỉ theo quán tính nhìn về phía có tiếng, đột nhiên bị Lục Minh Chu đập tập giấy vào mặt một cách oan uổng, đang muốn lên tiếng thảo phạt (đem quân đi đánh dẹp),Lục Minh Chu đã trực tiếp vòng qua anh ta, bước nhanh về phía cửa, chắn kín mít trước mặt Giang Điềm. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905709/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.