Giang Điềm rất dễ mềm lòng, đặc biệt là khi đối mặt với Lục Minh Chu, trong toàn cảnh cuộc trò chuyện tối nay, dường như cô là người sai.
Lục Minh Chu đi theo đuôi cô cả hành trình, cô vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, anh liền đứng chống cạnh cửa dùng ánh mắt ai oán nhìn cô, cô đi đến phòng ngủ thay quần áo anh liền quy củ đứng ngoài cửa, nhỏ giọng giục cô nhanh một chút.
Giang Điềm bị anh làm cho khó chịu, cũng sẽ hung dữ trừng mắt lườm anh một cái, nhưng mỗi lúc như này, Lục Minh Chu sẽ méo miệng, nâng tay trái bị thương lên, “Đau quá.”
Giang Điềm chỉ có thể cho anh khuôn mặt tươi cười, Lục Minh Chu lại được voi đòi tiên dịch đến bên người cô, tủi thân nói, “Ớt Nhỏ, anh bị thương không có ai chăm sóc, rất đáng thương.”
Giang Điềm cũng không nể mặt anh, trực tiếp châm chọc hai câu: “Không ai chăm sóc? Đến người giúp việc mà Lục tổng cũng không thuê nổi sao?”
Bị vạch trần, Lục Minh Chu cũng không xấu hổ, anh mặt dày tiếp tục nói: “Người giúp việc sao tốt bằng bạn gái được, lại nói, lúc người ta bị thương, sẽ đặc biệt cần tình yêu tưới tắm, Ớt Nhỏ em mau đến tưới nước cho anh đi.”
Giang Điềm lúc đầu vẫn còn có thể thờ ơ, nửa ngày giằng co, không thể chịu nổi Lục Minh Chu cầu xin vô cùng đáng thương nữa, cô đành bất đắc dĩ nói: “Được rồi được rồi, em dọn là được chứ gì!”
Lục Minh Chu vừa nghe đã lập tức vui vẻ, lúc ấy anh đang ngồi trên sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905698/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.