Tình thế thay đổi, hai cái người trẻ tuổi vây quanh bên ngoài hô thành tiếng.
Ban đầu Lục Minh Chu đã chiếm thế thượng phong, khóe miệng người đàn ông áo đen bị đấm, nhưng Lục Minh Chu lại không thừa thắng xông lên, ngoài dự kiến thu nắm đấm lại, bước chân hướng sang bên trái, Giang Điềm dán vào sau lưng người đàn ông, dưới chóp mũi đều nồng nặc mùi rượu, cũng không biết uống bao nhiêu rồi, cô đành phải luôn lặp lại: “Đừng đánh! Làm ơn đừng đánh nhau nữa!”
Lục Minh Chu hơi cúi đầu, muốn gỡ cánh tay bên hông ra, “Cô buông ra đi.”
Anh mất tập trung một chút, người áo đen chớp thời cơ, từ cách đó hai mét bước nhanh vọt sang đây, trực tiếp đấm xuống một cú, tinh thần Lục Minh Chu thoáng chốc tập trung trở lại, anh cuống quít đem Giang Điềm giấu phía sau lưng, liên tiếp lùi về sau mấy bước, con mắt không thể nhìn đường đi, không cẩn thận phía sau lưng đụng phải cây cột của đại sảnh.
Giang Điềm bỗng nhiên bị đau, thân mình chấn động kịch liệt một chút, cô khẽ cắn môi nhưng không kêu đau.
“Tiểu Điềm!” Dư Tư Nghiên gấp đến đỏ mắt, cô tức tốc báo xong địa chỉ, lập tức cúp điện thoại, muốn chạy về phía Giang Điềm, lại bị hai cái người bảo vệ cứng rắn chặn lại, “Các người buông ra! Làm gì vậy!”
Bảo vệ túm cô không buông tay, cùng giám đốc đứng cách đó mấy bước nhìn nhau, hắn nháy mắt ám chỉ, “Làm ầm lên cái gì! Đợi một bên đi!”
Dư Tư Nghiên không thoát được ra, chỉ có thể lo lắng suông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905673/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.