Cô hẳn đã sớm phát hiện ra, cái người hàng xóm này của cô trên người đếm được không biết bao nhiêu mâu thuẫn, dù ban đầu cô hiểu nhầm người ta làm nghề nghiệp không đứng đắn, nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ, lại không có cách nào tự bào chữa được.
Từ lúc nào thì Lục Minh Chu lại gọi là Tiểu Thiên vậy?
Cô không nên soi mói cuộc sống của người khác, nhưng mà mọi thứ của Lục Minh Chu làm cô không có cách nào bỏ qua, như kiểu chỉ cần anh vô tình lộ ra nhất cử nhất động, sẽ có một chút cảm giác ưu việt được khắc trong xương cốt, không thể che dấu.
Cô không ngốc.
Lần đầu gặp ở quán bar Xuân Thụ Cảnh, Lục Minh Chu giúp cô giải vây, anh ngồi bắt chéo chân lười biếng dựa vào sô pha, trên tay cầm ly rượu vang đỏ, đôi mắt mông lung men say cùng với quần áo hơi lộn xộn…..
Nhìn thoáng qua, ai cũng sẽ nghĩ anh xuất thân là một thiếu gia ăn chơi trác táng.
Nhưng cố tình, anh lại là hàng xóm của cô, cũng giống cô thuê một căn phòng 1000 tệ, thậm chí còn nhiều lần gặp anh đi chuyển phát nhanh, nếu nói anh là công tử nhà ai đi trải nghiệm đời, thì cũng diễn quá nhập tâm rồi.
Có quá nhiều điều không tưởng.
Tối hôm đó lên sân khấu biểu diễn, Giang Điềm có chút mất hồn, biểu diễn kết thúc, như dự kiến bị Vương Nam kéo vào hậu trường giáo huấn một hồi.
Giang Điềm trì độn quay trở về phòng cho thuê, rối rắm cả đêm, vẫn là quyết định trực tiếp hỏi rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ep-anh-dong-tam/905655/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.