Sau khi ăn cơm xong, Lê Bảo tranh đi rửa bát. Tôi bảo rằng không cần đâu, cứ ra phòng khách ngồi nghỉ ngơi đi, thế nhưng cậu ấy lại nhăn nhó nhìn tôi không vui nói: "Dương với bố Dương đã cất công nấu cơm mời tớ rồi, việc rửa bát cứ để tớ làm cho"
Chỉ biết nghe vậy thôi. Tôi đồng ý cho cậu rửa bát, với điều kiện là tôi rửa chung.
Cái bồn rửa bé tí tẹo, hai đứa lại đứng sát sạt vào nhau nữa, cứ mỗi lần vô ý tay hai đứa lại đụng vào nhau, nhiều lúc như vậy đứa nào đứa nấy không hẹn mà cùng giật nảy lên.
Tôi cắm mặt vào kì kì cọ cọ cái nổi cổ tạo ra tiếng thật to để làm giảm đi cảm giác xấu hồ ấy. Tiếng xoẹt xoẹt của bùi nhùi thép chà xát vào cái nổi tạo ra một âm thanh rất kinh dị. Lê Bảo có vẻ thấy khó chịu với tiếng này nên đã dùng cái ngón tay được ngâm lâu trong nước nóng kia, rồi chạm vào má tôi. (2)
"Đừng chà mạnh như vậy, tay bị thương bây giờ"
"À ừ" Tôi ập ừ nghe theo.
Khi này hai đứa tôi lại không nói gì nữa, nếu không có tiếng nước chảy hay tiếng nhạc phim truyền hình bên ngoài phòng khách chắc tôi ngột ngạt chết mất.
Tôi đang nghĩ về cái ôm của cậu tối hôm qua....
Cả cái gương mặt đẹp trai chết người đó áp rất sát vào mặt tôi, cách ba bốn lớp áo tôi còn có thể cảm nhận được độ ấm nóng của cơ thể của người con trai ấy... 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-duoi-anh-duong-do/3646788/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.