🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi nhớ vào một ngày mưa lúc còn bé, khi đó tôi nằm cuộn trên giường tự vòng tay ôm lấy mình. Cả người tôi run rẩy, từng hàng mồ hôi túa ra trên trán. Vùi mặt sâu vào chiếc chăn lông dày ấm áp nhưng đối với tôi lúc đó thật vô dụng.



Với lấy điện thoại gọi cho bố, khi nhận được hồi đáp, tôi lên tiếng gọi, giọng nói non nớt kia mang chút nỉ non, cầu xin: "Bố ơi, con sốt rồi, bố có thể về với con không?"



Thế mà bố liền gắt gỏng với tôi: "Con trai cảm vặt một tí đã kêu ca, dậy đi cắm cơm đi, chút nữa tao với dì mày về mà không thấy có cơm thì mày chết với tao"



Nói xong đầu dây bên kia dập máy, đáp lại tôi chỉ là tiếng tút ngân dài đến vô cảm...



Giật mình tỉnh giấc giữa đêm, tôi ngồi ngơ ngẩn ở trên giường giương cặp mắt mơ hồ nhìn lên trần nhà cũ kĩ, không gian xung quanh tối đen như mực không có đèn ngủ hay ánh sáng nào có thể chiếu sáng được căn phòng này.



Tôi bực bội vò tóc, giờ không tài nào ngủ nổi nữa rồi, tôi thầm chửi: Mơ cái cc! hại tao không ngủ được.



Bật đèn bàn lên, ánh sáng vàng vàng từ chiếc đèn bé xinh làm cho căn phòng ngủ chỉ sau vài giây liền bừng sáng. Tôi đứng dậy tìm áo khoác, giờ này đã là 12 giờ đêm, ngoài ngõ khu tập thể có một cửa hàng tiện lợi mở 24/24, tôi tính đi ra ngoài đó mua một chút đồ ăn vặt về.



Thôi được rồi, không ngủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-duoi-anh-duong-do/3646448/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đứng Dưới Ánh Dương Đó
Chương 17: Lê Bảo' Pov: Tôi Đặc Biệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.