Những tháng ngày yên bình trôi qua nhanh như một cơn gió. Thi cuối kỳ một, nghỉ Tết Dương lịch, mọi thứ đều đi qua rất yên bình. Tôi với Lê Bảo ngày càng thân thiết hơn, đi đâu cũng đi cùng nhau, làm gì cũng làm với nhau.
May là có cậu ấy ở bên, nên tôi mới có cảm giác rằng mình không bị ai lãng quên. Dần dần về sau khi quan hệ của hai đứa ngày càng tốt, Lê Bảo bắt tôi phải đổi xưng hô với cậu, cậu ấy nói tôi không cần phải ngại, cứ thoải mái bộc lộ bản thân đi, cậu sẽ vui vẻ hưởng ứng.
Học kỳ mới bắt đầu, các tiết học trôi qua khá nhẹ nhàng (đối với tôi là như vậy). Khi này, tôi lén lút viết lên tờ giấy A4 đặt giữa bàn hai đứa xong liền khều nhẹ vào áo cậu.
"Bảo ơi, trưa nay cậu muốn ăn gì?"
Lê Bảo thấy có người động vào mình nên liền quay qua, cậu nhìn dòng chữ viết trên tờ giấy một hồi sau cũng viết: "Tớ không biết, hay hôm nay bọn mình không ở lại học nữa, về nhà đi vào tạp hoá tìm xem sao?"
Tôi nhìn theo tay cậu ấy viết, khi hiểu ý cậu tôi liền gõ gõ nhẹ vào tay cậu rồi ra dấu "OK".
Bảo thấy vậy cũng không biết phải nói gì ngoài phì cười, tôi thấy cậu ấy lẩm bẩm câu gì đó trước khi quay lên tiếp tục nghe giảng.
Dựa theo khẩu hình miệng, tôi dịch được là: "Ngốc"
_
Năm hồi trống vừa đánh dứt, tôi và Lê Bảo đã có mặt ở dưới sân trường, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-duoi-anh-duong-do/3646445/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.