Một ngày nắng đầu tháng tám.
Trời Hà Nội nắng thật to, nắng đến mức cháy da cháy thịt. Từng tia sáng xen qua từng tán cây, ô cửa sổ, chiếu về phía mái hiên nơi tôi đang đứng.
Suy tư ngắm nhìn những dòng xe đi qua trước mắt, trong đầu tôi có nhiều suy nghĩ miên man. Ngày mai là ngày tôi nhận lớp, sau kì thi cấp ba tháng trước, cuối cùng ngày tôi mong chờ nhất cũng đã đến.
Xin chào các bạn, tôi tên là Hà Ánh Dương, năm nay 15 tuổi, sắp trở thành học sinh lớp 10 của một ngôi trường cấp ba khá nổi gần chỗ tôi sống.
Nói thật với các bạn, nhà tôi không hề khá giả chút nào, nếu không muốn nói là nghèo. Dù hoàn cảnh gia đình không quá hoàn mỹ, nhưng tôi rất tự tin vào thành tích học tập của bản thân. Suốt chín năm học cấp một cấp hai tôi luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi, tham gia nhiều cuộc thi lớn nhỏ và luôn đạt được giải cao.
Gia đình tôi chỉ có hai người, mẹ mất từ lúc tôi lên hai, bố một mình nuôi tôi khôn lớn đến bây giờ.
Hiện tại, tôi đang đi làm thêm ở quán cà phê do chị họ mở, nhưng hôm nay cũng là ngày cuối, vì tôi phải đi học.
"Ánh Dương, mày vào đây chị nhờ một chút"
Nghe thấy có người gọi, tôi lập tức quay người bước vào bên trong.
"Sao vậy chị Lan?"
Người phụ nữ đứng trước mặt tôi là chủ của quán cafe này. Chị ấy tên là Lan, năm nay mới 29 tuổi, chị một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-duoi-anh-duong-do/3646432/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.