Trầm mặc hồi lâu, tôi vẫn đồng ý.
Dù sao…… Trước đó tên nhóc này giở công phu sư tử ngoạm đòi tiên tôi cũng không tính đưa.
Nếu đã không đưa, thì 50 hay 5000 có gì khác nhau chứ.
Thấy tôi gật đầu, Thẩm Mặc hình như có chút ngoài ý muốn.
Bốn mắt nhìn nhau, cậu ta cười cười nhìn tôi, sau đó nhướng mày, thật sự kêu lên.
Nhưng mà, thứ cậu ta kêu là: “Điềm Điềm, chị đừng cởi quần áo em, chuyện này... Không tốt lắm đâu?”
Cùng lúc cậu ta nói, ngoài cửa vang lên tiếng cười rất nhẹ, sau đó, một loạt tiếng chân cố tình đi khẽ càng lúc càng xa……
Tôi: “……”
Nhìn xem đi, đây là chuyện mà người làm được sao.
Lại bốn mắt nhìn nhau, đối diện với ánh mắt chết chóc của tôi, Thẩm Mặc chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội:
“Chị à, chị chỉ bảo em kêu, chứ có nói phải kêu thế nào đâu.”
Nhìn bản mặt hiền lành vô hại kia kìa, tôi tức muốn chửi mẹ luôn rồi.
Đây là sát chiêu của em trai nhỏ à?
Giả vờ vô tội nhưng thật ra rất cao tay đấy.
Liếc xéo cậu ta một cái, tôi giận đùng đùng ôm chăn xuống giường, trải đệm và chăn ra sàn xong, tôi còn cố ý xoay người, đưa lưng về phía cậu ta nằm xuống.
Thế nhưng, không biết có phải ảnh hưởng tâm lý hay không, tôi luôn cảm thấy sau lưng có ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, nhìn nhìn khiến tôi khó chịu cực kỳ.
Sau đó, tôi thản nhiên lôi điện thoại ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-do-gap-dao-hoa/3003451/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.