Trải qua sự thử thách khắc nghiệt của hai vợ chồng ông Hàn cũng giống như trút bỏ được một gánh nặng ở trong lòng, nhìn thấy nụ cười ấm áp của người nhà Thanh Phong cũng khiến Vy Vy yên lòng. Sai lầm, không môn đăng hộ đối, tự ti, đau khổ, định kiến, kiêu ngạo... tất cả đều là quá khứ... tất cả đều là những quan điểm cổ hữu... chúng không hề được áp dụng lên suy nghĩ hay con người của bất kì ai trong Hàn gia. Từ cách nói chuyện đến cư xử, ai ai cũng có thể thấy rõ Hàn gia ra sao? Như thế nào?... Chẳng trách sự nghiệp của họ lại có thể vững vàng chỉ trong một thời gian ngắn.
- Thanh Phong, Vy Vy, hai đứa ở lại nghỉ ngơi, đến tối cùng mọi người đi xem đèn lồng.
- Vâng, mẹ. Vậy con xin phép đưa Vy Vy lên phòng nghỉ ngơi trước!
- Ba mẹ... Con với Giao Giao cũng về phòng đây! - Uy Vũ gọi với theo Thanh Phong kêu anh hai chờ đi chung.
- Khoan đã, phòng Giao Giao có chút thay đổi, do Song Nhi không được khoẻ mà phòng Giao Giao lại có hướng ánh sáng tốt nên con bé muốn chuyển đến đó... ta nghĩ hai đứa là chị em chắc Giao Giao cũng không trách mấy chuyện đó... nên đã đồng ý... ta cũng sắp xếp một phòng ở hướng Đông cho Giao Giao, chân con bé bị thương con mau đưa con bé về phòng đi...
Thanh Phong đứng ở cửa đợi Uy Vũ, nghe ông Hàn nói đến khó hiểu liền quay lại.
- Ba à! Căn phòng phía Đông vừa lạnh vừa tối, lại bất tiện nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-di-o-lai-ben-toi-di/1326639/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.