Chương trước
Chương sau
Hai người cùng nhau bước ra ngoài 
-Ông là ai tại sao lại xưng là Ba với tôi,mẹ tôi lại còn kêu bỏ phiếu cho ông nữa 
-Thực ra công ty này là một tay ta gây dựng lên nhưng chính ông ta -Nguyễn Hoàng Thiên đã cướp nó đi,ông ta không những cướp công ty của nhà chúng ta mà chính ông ta là người đã khiến gia đình ta tan nát,con không phải là con gái ruột của ông ta chỉ vì muốn lấy mẹ con mà ông ta đã dùng mọi thủ đoạn,ông ta đối tốt với con cũng chỉ vì không muốn mẹ con bỏ ông ta lại mà thôi 
-Ông nói láo -Những lời nói của người đàn ông trước mặt cô như những nhát dao đâm thẳng vào tim cô vậy,cô không tin những lời ông ta nói,đầu óc cô quay cuồng 
-Con có thể hỏi ông ta xem con có phải là con gái của ông ta hay không? Từ trước đến nay ông ta làm thế tất cả chỉ không muốn mất công ty này thôi chưa một giây phút nào ông ta quan tâm con thực sự đâu con hiểu không? 
-Tôi sẽ không tin những lời ông nói đâu -Cô nói xong bỏ vào phòng họp,bước chân cô vừa đi được mấy bước đôi chân liền dừng lại 
-Chuyện này anh Hai yêu quý của con cũng biết đấy,nó đường đường là Bang chủ Black Cloud ơ mà -một nhóm chuyên sát hại người khác 
-Ông nói cái gì cơ 
Vừa lúc đấy anh từ trong phòng bước ra,đôi mắt cô hướng về phía anh mong chờ anh nói đây không phải sự thật nhưng anh không làm thế,anh tiến lại gần chỗ cô nói bà từ khiến tim cô ngừng đập 
-ANH XIN LỖI 
Người mà cô tin tưởng nhất cuối cùng lại dấu cô không cho cô biết sự thật,lại che dấu cô cả thân phận của cô và của anh nữa,cô bước nhanh vào trong phòng,ông ta nhìn anh nhếch mép cười rồi bước vào theo 
Hắn men theo con đường mòn,một mình bước vào bên trong,hắn lúc nào cũng thế luôn tự mình hành động,một khi hắn đã quyết định thì không ai có thể ngăn lại được,hắn chỉ cách cánh cửa kia một chút nữa thôi,một chút nữa hắn sẽ được gần nó rồi,một chút nữa hắn sẽ được ở bên nó,lần này hắn sẽ không để nó phải sợ nữa đâu " Anh đến rồi chờ anh nhé Thiên Anh,anh yêu em " 
Ở bên trong căn nhà đó là một người phụ nữ có điệu cười khiến ai cũng cảm thấy sợ 
-Không ngờ có ngày con lại rơi vào tay ta thế này 
-Bà muốn làm gì thả tôi ra -Nó ra sức ngọ nguậy để sợi dây thừng tuột ra nhưng không tài nào làm được 
-Con yên tâm dù con đã từng đối xử với ta thế nào thì ta vẫn đã từng là mẹ của con,đã từng chăm sóc con nên ta sẽ không làm gì con đâu 
-Câm ngay cái miệng thối tha của bà vào đi 
-Con vẫn như ngày nào nhưng con biết đấy giờ đây tất cả mọi người đang ở trong cuộc họp cổ đông không một ai xuất hiện ở đây cứu con,họ vẫn coi trọng tài sản của họ hơn con,chỉ có ta mới yêu thương con hết lòng thôi 
-Bà im đi nhất định ba và anh Hai sẽ đến cứu tôi bà sẽ không tự đắc được bao lâu nữa đâu 
Bà ta cười làm nó ớn lạnh -Con nghĩ họ sẽ cứu được con sao? Không bao giờ con tỉnh lại đi 
Nó hận,nó hận tại sao giờ này anh hai vẫn chưa đến cứu nó,nó hận ba nó sao đến bên cạnh nó lúc này,nó hận người con trai mà nó luôn muốn thấy nhất lại chưa xuất hiện 
Bà ta bước ra bên ngoài để lại nó một mình bên trong với bao nhiêu suy nghĩ 
Hắn cuối cùng cũng thấy bà ta ra ngoài chỉ còn mấy tên đứng canh ngoài cửa,với mấy tên này hắn chỉ đánh một chút là xong hết,hắn mở cửa bước vào 
-Bà còn muốn gì nữa,sao không cút luôn đi cho đỡ khuất mắt tôi 
Hắn không lên tiếng cứ thế thật nhanh,thật nhẹ nhàng bước về phía nó 
-Bà muốn giết tôi thì giết luôn đi,tôi sợ bà à 
Hắn từ từ cửi trói cho nó,nó ngạc nhiên quay đầu lại 
-Tại sao lại là anh,không phải aanh đang ở phòng họp sao? 
-Bây giờ không có thời gian nữa đâu,chúng ta rời khỏi đây trước đã 
Hắn cũng đã tháo được sợi dây thừng trên tay nó và chân nó nữa 
-Đi nhanh lên nhân lúc bà ta không có ở đây 
Hắn kéo nó bước ra ngoài,vừa mở được cánh cửa khiến hai người phải lùi lại,chiếc súng đang chĩa vào đầu hắn 
-Con rể tại sao con lại xuất hiện ở đây? Minh Thư mới là vợ chưa cưới của con cơ mà
-Bà im đi,một người mẹ chỉ biết đến tiền như bà thì chả có tư cách gì nói ở đây đâu,người tôi yêu không phải là Minh Thư mà chính là Nguyễn Hoàng Thiên Anh bà nghe rõ rồi chứ,nếu bà muốn sống sót trên cõi đời này thì mau bỏ súng xuống 
-Cậu đang nghĩ ra à? Cậu đã phản bội con gái tôi đi theo nó vậy mà bây giờ lại dùng giọng này để nói chuyện với tôi hay sao? 
-Có lẽ bà chưa biết tôi là ai nhỉ? Vậy để tôi nhắc cho bà biết,tôi là Dương Nhật Minh -Phó Bang chủ của Black Cloud chắc bà nghe thấy tên Bang này rồi chứ 
-Dĩ nhiên là tôi nghe rồi,một Bang đã từng giết hại vô số người,tôi không ngờ cậu lại độc ác đến vậy đấy 
-Nếu đã nghe danh tôi rồi thì tránh ra cho tôi đi 
-Được cậu muốn đi tôi sẽ cho cậu đi với một điều kiện cậu phải nói cho người con gái bên cạnh cậu biết Bang chủ của các cậu là ai? 
-Bà -Hắn tức giận nhìn ba ta,hắn không nghĩ là bà ta đã biết sự thật 
-Cậu không cần ngạc nhiên chuyện này tôi cũng vô tình nghe được thôi,bây giờ cậu sẽ nói hay để tôi nói thay cậu đây? 
Hắn càng lúc càng nắm tay nó chặt hơn,hắn không muốn để nó biết sự thật này,không muốn thấy nó phải đau lòng và đặc biệt hắn không muốn phản bội anh nó nhưng giờ đây làm sao để thoát ra khỏi chỗ này hắn thật sự không biết làm gì 
-Thế nào,hay để tôi nói nhé 
-Bà im đi 
-Rốt cuộc đã có chuyện gì hai người có thể nói cho tôi biết không?Bang chủ là ai? -Nó đứng nãy giờ không hiểu hai người họ đang nghĩ gì và đang nói gì nữa 
-Có vẻ con muốn biết đúng không,vậy mẹ nói cho con biết nha,người đó chính là anh trai yêu quý của con đó 
Hắn đã nhanh chóng lấy tay bịt tai nó lại nhưng tất cả đã quá muộn,nó đã thấy,người nó mềm nhũn ra,hắn bắt đầu cảm thấy sợ 
-Không phải như em nghĩ đâu chuyện này.... 
-Các người đều là lũ lừa đảo,tôi sẽ không bao giờ tin các người nữa,anh cút đi cho tôi 
-Em đừng như thế nữa mà,anh xin em đấy 
-Hai người đừng có đóng ngôn tình nữa,ở đây không phải chỗ của hai người,trói hai người họ lại cho tôi 
Hắn nghe thấy câu đấy,bọn kia lại gần chỗ nó nhưng đã bị hắn đánh cho trọng thương 
-Tôi nói rồi các người động đến tôi thì được chứ đừng có động đến cô ấy,tôi nhắc lại cho các người biết " Động đến Lê Thành Long thì có thể chết toàn thây còn động vào Dương Nhật Minh thì chết không ai biết ở đâu -Hắn rút từ trong túi ra một chiếc súng chĩa thẳng vào mặt bà ta 
-Khá lắm,nhưng cậu vẫn còn trẻ lắm,đây là địa bàn của tôi không phải của cậu 
Phát súng đàu tiên đã được nổ,một người trong số đấy đã chết 
-Có vẻ bà không sợ đúng không? 
Càng ngày người đừng vây quanh nó và hắn càng đông hơn 
-Đừng sợ có anh ở đây rồi,chúng ta sẽ thoát khỏi đây -Hắn ôm chầm lấy nó 
-Sao anh ngốc vậy,ở đây chúng ta sẽ không sống sót được đâu,chỉ cần lúc đấy anh nói cho tôi biết người đó là anh trai tôi thì anh có thể rời khỏi đây rồi 
-Anh sẽ không bỏ em lại một mình đâu,anh sẽ mãi bên em 
-Tại sao anh phải làm thế? 
-Là vì anh yêu em 
Anh ôm chặt lấy nó cũng là lúc viên đạn bay đến chỗ nó và người trúng đạn là hắn chứ không phải ai khác,nó bị ôm bất ngờ nhưng cái ôm này sao lại dài như thế 
-Không! Anh tỉnh lại đi,anh không thể chết được,mau tỉnh lại đi 
-Bắt cô ta lại cho tôi 
Bà ta vừa ra lệnh cũng chính là lúc cánh cửa kia bị đạp một cách không thương tiếc,người của ba nó đã đến,nó không còn quan tâm đến mọi thứ xung quanh nữa chỉ biết khóc thôi 
Tất cả mọi người đã trở lại chỗ ngồi chỉ còn chờ mỗi chiếc phiếu từ tay Thư nữa thôi,chuông điện thoại của Long rung lên,anh lấy điện thoại ra nghe,vừa nghe xong anh đã phải thốt lên 
-Bị trúng đạn 
Thiên Bảo bắt đầu cảm thấy lo lắng quay sang chỗ anh 
-Chuyện gì vậy? 
-Minh bị trúng đạn rồi,bà ta bắn nó Minh đỡ thay 
Mặc dù bé nhưng Thư vẫn có thể nghe thấy 
-Cô Minh Thư bây giờ cô bỏ phiếu cho ai 
Tất cả đều hướng mắt về cô 
-Tôi.....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.