Một cái ôm bất chợt làm anh đứng hình đây là lần đầu tiên nó ôm anh,anh nở nụ cười,nụ cười chỉ dành riêng cho nó
-Hai à! Em biết hai sẽ đến mà
" Hai! Nó nghĩ người đang ôm nó ở đây là Thiên Bảo sao? ",Long tức quá đẩy nó ra
-Cô nhìn cho rõ người trước mặt cô là ai?
Nó bị đẩy ra bất ngờ tý nữa thì ngã,nó quay lại nhìn người trước mặt mình
-Sao lại là anh? Tôi nhớ là tôi gọi điện thoại cho anh tôi qua đón mà
-Đợi anh cô qua đón có mà cô chết ở đây rồi
-Tao đến cùng với mày đó,nhưng tao để mày thể hiện tình cảm chút thôi,không ngờ mày không biết chân trọng từng giây,từng phút tao tạo cơ hội cho mày -Thiên Bảo từ phía sau đi đến đập vai Long
-Chân trọng cái đầu mày ấy,tao mà biết là cô ta có mày đón rồi tao cũng chẳng cần đi khắp nơi tìm cô ta
-Vậy mầ bảo không có tình cảm hà cớ gì phải đi tìm
-Ừ thì.... -Long không biết giải thích như thế nào về việc này,anh chỉ biết mình vừa nói một câu rất ngu ngốc thôi
-Thì làm sao? -Càng lúc Thiên Bảo càng hỏi dồn anh
-Thì tao sợ cô ta có mệnh hệ gì rồi lại nói tao không chăm sóc cô ta tử tế
-Hóa ra là vậy,thế thì mày có trách nhiệm đưa em tao về nhà mày nhé,tao đi trước đây
-Thằng kia! Tao còn chưa nói xong mà
Nó đứng từ nãy đến giờ nghe hai người họ nói chuyện không nhịn được cười,nhưng vẻ lạnh lùng của nó đã che dấu hết tất cả,nó đứng ngây người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-de-y-den-chong-chua-cuoi-cua-em/574809/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.