Ngày thứ hai đi làm.
Tôi mệt mỏi chẳng muốn ra khỏi giường. Cứ nghĩ đến cái bảnmặt của Tường Quân là tôi muốn thổ huyết. Hắn ta là sếp tôiđấy!
Nhưng quả thực không thể coi thường cách làm việc của anh ta.Làm việc rất nhanh chóng và hoàn hảo. Nghe nói anh ta là contrai của Mạnh An Dương - vị thiên tài trong giới kinh doanh. Tậpđoàn Ánh Dương của ông đã tạo được tiếng vang lớn khi là côngti đóng góp nhiều nhất cho tỉ lệ xuất siêu của cả nước. Rồicòn chưa kể những chi nhánh được đặt rải rác ở toàn bộ đấtnước. Sản phẩm uy tín, chất lượng... Đúng là thiên tài. Tôinghĩ không biết ông ta có biết mình cũng đã đào tạo được mộtngười con trai tuyệt vời đến đáng ghét không?
Thôi vậy. Vì "miếng cơm manh áo" hãy tiến lên!!!. (Mẹ tôi sẽ cắt tiền tiêu của tôi nếu tôi bị đuổi việc).
Bến xe bus nhiều người đứng chờ quá. Tôi tặc lưỡi khi nghĩđến cảnh chốc nữa phải chen lấn xô đẩy nhau. Rồi trời lại đổ mưa. Hay lắm! Tôi không mang ô mà xe bus cũng mất tăm mất dạng.Chỗ có mái che thì đã bị người ta đứng hết rồi.
Đang khốn khổ kêu trời than đất thì một chiếc Lamborghini đỗtrước mặt. cửa kính xe được hạ xuống để lộ khuôn mặt đángghét của Quân. Tôi có thể nghe thấy tiếng hét lên khe khẽ củađám con gái đứng đằng sau. Mẹ kiếp, có gì để mà hét cơ chứ? À, có đấy. Tôi muốn hét lên: Đồ biến thái!!!
Quân mỉm cười nói:
- Tôi có thể cho thư kí Trinh đi cùng.
Tôi đáp thờ ơ:
- Cảm ơn! Nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-de-soi-an-thit/7597/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.