Sinh nhật Tường Quân rất hoànhtráng. Được tổ chức tại nhà riêng. Đây là lần đầu tiên tôiđược đến nhà anh. À không! Đây không phải là nhà mà là cungđiện. Cả ngôi nhà được thắp sáng bởi những ánh đèn vàng rựcrỡ và rất lãng mạn. Kiến trúc cổ kính và hiện đại xen lẫntạo sự hài hòa hiếm có. Trời ơi! Haha, tôi sướng gần chếtrồi, sau này tôi sẽ được sống ở đây đấy.
Nhắc đến mới nhớ. Sau cái vụ cầu hôn, mẹ và anh trai tôi biếtđược. Đánh tôi một trận ra trò và tranh giành nhau cái nhẫncủa tôi báo hại Tường Quân phải đi mua cho mỗi người một cáinhẫn khác. Có ai khổ như tôi không cơ chứ? Hôm nay họ đến đâytrông rõ hiền và cái kiểu "ta đây vô tội và ta là người lịchsự". Hứ, lịch sự quá cơ, lịch sự làm tôi chỉ muốn đánhngười. Đây là tiệc ngoài trời cho nên họ cứ thế ăn mà chẳngđể ý trời đất là gì mà chắc cũng chẳng có ai đẻ ý họ đâu.Khách khứa ở đây còn bận đi lấy lòng Mạnh An Dương và con traicủa ông ấy. À nhầm, sau này ông ấy sẽ là bố chồng tôi.
Mẹ kiếp. Mấy đứa con gái ngày xưa của Tường Quân cũng đến đây. Khi tôi quát thì Tường Quân giơ tay lên nói giọng bất lực:
- Anh đã trót mời rồi. Thôi thì để họ nhìn mặt anh lần cuối.
Cứ như em đưa anh di chết không bằng ấy.
Điều đáng nói nhất ở đây là vừa vào đầu bữa tiệc Tường Quânđã thông báo việc tôi và anh đã đính hôn làm tôi sướng muốnchết. Haha, mấy con yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-de-soi-an-thit/2026768/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.