Chương trước
Chương sau
Bề ngoài lạnh lùng cao quý, ngày ngày Tằng Phan làm chị gái tổng tài trẻ trung quyền cao chức trọng, chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ có ngày này.

Cô bị một thiếu niên nghiện mạng............. trêu ghẹo?

Chỉ bởi vì cái ID trong game.........

Nói chung là người ta đẹp thì người ta có quyền.

Tằng Phan không tự chủ đưa tay lên che cái tai đang ửng hồng của mình, tay kia lại nhanh chóng đem ID vào thanh tìm kiếm.

Znight............

Thật là.

Vẫn là một mảng màu xanh lục lọt vào mắt cô.

Cho dù là chiêu bài của Thẩm Hi là Draven, hay là LeBlanc thống trị đường giữa, thậm chí ngay cả Brand mạnh mẽ của phiên bản cũ, Orianna, thì tỉ suất thắng của Thẩm Hi đều cao đến mức dọa người.

Hơn nữa, ánh mắt của Tằng Phan dừng lại trên người của một vị tướng tóc đen đội mũ đen.

Không biết nên nói gì.

Thẩm Hi, anh ấy vậy mà lại mở rộng bệ tướng.

Anh đang luyện tập nhân vật cao thủ thẻ bài.........

Twisted Fate này là chiêu bài của thành viên đội SGD Kim Joo-ra, tuy rằng vô cùng mạnh, nhưng đối với toàn bộ MID trên thế giới mà nói, ý nghĩa tượng trưng còn biến đổi nhiều hơn so với ý nghĩa thực tế.

WKY vẫn chưa có trận đấu chính thức, Thẩm Hi cũng đã chuẩn bị tốt sau này khiêu chiến với đại ma vương đường giữa............

Tằng Phan nghĩ đến đây, trong lòng đột nhiên cảm thấy hào hứng.

Lúc nào cũng tranh giành vị trí số một không phải sao?

Thi đấu thể thao điện tử, không có số hai.

Nhưng mà sự hào hứng này kéo dài không được lâu, liền tiếng la hét ầm ĩ của Nhị Bàn làm gián đoạn: "Alo? Alo? Lão đại cô có đang nghe không đấy??? Alo? Không lẽ điện thoại bị hỏng, a a a a a.........."

Tằng Phan không kịp nói chuyện, đầu dây bên kia vang lên tiếng oang oang oang.

Mờ ảo................ điện thoại đập tường.

Tằng Phan: "...................."

Tằng Phan nghiêm mặt giơ điện thoại chờ đến khi tạp âm kia biến mất, trong lòng cũng hoài nghi ánh mắt của chính mình một trăm linh một lần.

Có một thành viên như vậy ở trong đội, bọn họ còn đánh giá cái gì mà biểu diễn???

Hoài nghi nhân sinh. jpg

"Alo, lão đại? Cô có nghe thấy không?" Tạp âm oang oang oang* trong điện thoại cuối cùng đã đổi lại thành giọng của Nhị Bàn.

[**Từ gốc: 哐哐哐 là từ tượng thanh chỉ tiếng đập cái gì đó.]

Tằng Phan không để ý quay người khinh thường, bốn bề yên tĩnh*, giống như rất lâu cô không nói chuyện chứ không phải xem chiến tích đến choáng váng, mà thật sự là tín hiệu điện thoại có vấn đề.

[** Từ gốc: 四平八稳 [sì píng bā wěn] - tứ bình bát ổn, có nghĩa là nói và làm mọi thứ ổn định. Bây giờ nó có nghĩa là công việc chỉ có thể được thực hiện mà không có sai lầm và thiếu tinh thần dám nghĩ dám làm. (Nguồn: Baidu)]



"Nghe thấy rồi."

Nhị Bàn cười ngốc, "Tôi đã dùng chiếc điện thoại này nhiều năm, cũng nên đổi sang cái mới rồi, đập vài cái là lại bình thường?"

Tằng Phan: ".............." Vậy vừa rồi là tiếng đập điện thoại???

Được thôi.

Cậu ta thắng rồi.

Tằng Phan nghe Nhị bàn nói, không chú ý liếc qua điện thoại, đồng tử nhìn đến một hàng số liệu thì co rút lại.

Cô siết chặt điện thoại, đến nỗi bàn tay trắng bạch không một giọt máu.

Cô ngắt lời Nhị Bàn, bất ngờ hỏi một câu: "Mấy người các anh còn chưa đi ngủ sao?"

"Ah, không. Chỉ có tôi và Thẩm Hi còn thức, nhưng mà chúng tôi là ai cơ chứ, thiếu niên nghiện mạng không có buổi sáng, chúng tôi đều tu tiên cày rank.". KHÔNG‎ Q𝗨ẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ tr𝗎yệ𝗻‎ tại‎ ﹙‎ 𝗧‎ 𝙍‎ 𝗨‎ M‎ 𝗧‎ 𝙍‎ 𝗨‎ Y‎ Ệ‎ N.𝚅𝗻‎ ‎ ﹚

"Các anh.........." Tiếng của Tằng Phan hơi nhanh một chút.

Cô muốn hỏi nhiều hơn.

Hỏi vì sao mấy người còn chưa chịu đi ngủ, hỏi vì sao Thẩm Hi lại liều mạng cày rank như vậy, hỏi Thẩm Hi mỗi ngày log-in đều mười tám, mười chín tiếng đồng hồ, mỗi ngày ngủ được bao nhiêu giấc, hỏi mấy người như vậy là muốn làm cái gì???

Tằng Phan vừa định mở miệng, lại phát hiện một câu cô cũng không nói ra được.

Là bà chủ, cô có lý do gì mà lại từ chối đội viên liều mạng luyện tập nâng cao năng lực tuyển thủ chuyên nghiệp của mình.

Là bạn bè, cô cũng không có lý do ngăn cản bọn họ theo đuổi vinh quang và giấc mơ.

Tằng Phan mím môi, thanh âm trong trẻo và lạnh lùng mở miệng: "Đưa tài khoản của anh cho tôi dùng, là cái dùng để chơi game cùng mọi người ấy."

"Hả???" Nhị Bàn như là không có phản ứng lại.

Tằng Phan không giải thích, tăng thêm ngữ khí rồi lặp lại: "Tôi cần dùng."

Nhị Bàn có thể làm thế nào được???

Anh ta chỉ có thể khuất phục lão đại nhiều tiền.

..........

Một giờ rưỡi sáng, ID của Nhị Bàn cách nửa tiếng lại log-in.

Thao tác của người ngồi phía sau máy tính, làm cho người mập mạp hai trăm cân biến thành người đẹp lạnh lùng xinh đẹp.

Chuyện đầu tiên Tằng Phan làm sau khi log-in, chính là mở danh sách bạn thân của Nhị Bàn ra.

Quả nhiên, ID znight vẫn còn sáng.

Hơn nữa còn đang trong trận đấu.

Tằng Phan do dự một chút, kích chuột mở trận đấu ra xem.

Trận đấu diễn ra được 30 phút.

Tằng Phan chầm chậm tiến vào, thấy chiến thắng của đội đấu tổ hợp cùng pháo hoa đang bắn khắp nơi.

Thẩm Hi đang chơi Arthur.

Phải biết rằng trong liên minh huyền thoại có hai vị tướng nổi tiếng nhất, Zed hỏa ảnh và Arthur, hai vị tướng này quả thật không hạn chế bắn phá, xuất hiện một cái là thấy máu của quân địch, là ác mộng của mọi người.

Nhưng mà, cứ không đứng lên.

emmmmm.

Arthur của Thẩm Hi cứ thích bay lên, giữa trận hỗn chiến tìm đúng thời cơ khởi động kỹ năng W thả một cái lá chắn chính xác đến hoàn mỹ, đem bốn thành viên đội đối phương đang chạy đến bị chặn bên ngoài, chỉ để lại một góa phụ nhỏ bé yếu đuối lại mất vị trí di chuyển đang rét run ở trong lá chắn.

Chờ Kog' Maw và Ryze vượt qua thiên sơn vạn thủy, thi thể của góa phụ đã lạnh băng.

Không chờ bọn họ đau khổ khi mất đi một thành viên, Thẩm Hi lại chọn đúng thời cơ dùng kỹ năng Q đánh bại hai người tiếp theo..........

Một màn một đánh ba vô cùng hoàn mỹ.

Tằng Phan mãn nhãn đến mức kinh hãi.

Nhưng có quá nhiều kinh hãi. nghĩ đến Thẩm Hi luôn có sắc mặt mệt mỏi và biểu cảm nhạt nhẽo thì vô cùng lo lắng.

Chờ đến khi trận đấu kết thúc, Tằng Phan nhanh chóng mở ra khung trò chuyện của Thẩm Hi.

【nofat: Thẩm Hi, lúc nào mới đi ngủ?】

Trong lời nói của Tằng Phan đã gửi đi một lúc lâu mới đợi được câu trả lời của Thẩm Hi, anh trả lời rất đơn giản, chỉ một chữ.

【znight: ừm.】

Tằng Phan hơi lo lắng nhìn thấy, đứa trẻ này cứ như vậy ở cùng tiền bối trong đội ngũ???



Vẫn là cái tính khí thích đùa giỡn của Nhị bàn, không được anh xem trọng?

Vấn đề là.......

Cuối cùng 'ừm' là có ý gì???

Không đợi Tằng Phan hiểu được ý nghĩa phía sau từ 'ừm' này, đã thấy ID znight lại tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tằng Phan: "..........."

Cho nên ý nghĩa của 'ừm' là ——

Cô nói cứ nói, tôi chơi cứ chơi???

Tằng Phan tức giận.

Cũng lười quản anh, nhưng nghĩ đến Thẩm Hi vẫn còn trẻ mà lại tự hủy hoại thân thể, cô vẫn là.............

Vẫn là chịu không được mà mềm lòng.

Lạc Tử Khâm luôn nói cô hay cãi bướng nhưng lại mềm lòng, tới tận bây giờ cô vẫn không chịu thừa nhận.

Bây giờ, Tằng Phan kiên định tìm một kẽ hở trong nội quy.

Vạn lần không nghĩ tới, cô lại có ngày biến thành một mụ già đi thúc dục người khác đi ngủ.

Tằng Phan tự mắng trong lòng, lại chịu không được mà lấy điện thoại mở wechat ra.

Tìm được tên Thẩm Hi.

Wechat của Thẩm Hi và weibo của anh giống hệt nhau, một nội dung cũng không có.

Chỉ có duy nhất ba người bạn bè cùng chơi game.

Điều đầu tiên là một câu nói vô cùng đơn giản ——

【tôi đi chơi game.】

Điều thứ hai là hai năm sau, anh không viết gì, chỉ đăng một tấm ảnh lên.

Tằng Phan mở tấm ảnh ra.

Phóng to.

Trong tấm ảnh Thẩm Hi đang giơ cao chiếc cúp vàng, phía sau là pháo giấy đang bay và vô số fan reo hò.

Mái tóc đen của anh bị mồ hôi làm ướt, lộn xộn, nhạt nhẽo tới tận bây giờ nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười, giống như một đứa trẻ.

Ánh đèn tập trung trên người anh, vô cùng chói mắt.

Giống như phát sáng.

Đây là.......... khi đội KKK giành được quán quân giải LSPL, dành được tư cách tham gia LPL của league.

Đây cũng là ảnh đại diện wechat lúc trước của Thẩm Hi, đến tận bây giờ Tằng Phan mới phát hiện ra ——

Không biết từ lúc nào, Thẩm Hi đã đổi nó.

【Tằng gia rất xinh đẹp: đi ngủ!】

Tin nhắn vừa gửi đi, Tằng Phan liền thấy hối hận, hai chữ cứng rắn như vậy sẽ lạnh chết người.

Đấy mà là mệnh lệnh cái quỷ gì chứ? [đen mặt. jpg]

Nhưng mà..........

Giống như là anh nhìn thấy.

Tằng Phan thấy đối phương đang viết gì đó vào khung trò chuyện, cuộc sống không còn gì lưu luyến.

Nói thật Thẩm Hi đã mệt lắm rồi, nhưng anh nghĩ đến mấy cái bình luận lung tung trên weibo khó có thể yên tâm được.

Anh căn bản là không cần người khác đánh giá anh như thế nào, lười phản ứng lại cũng chẳng sao.

Nhưng là đội của anh, Thẩm Hi không có cách nào không để ý đến.

Mà phương pháp làm cho anti-fan câm miệng, với anh mà nói chỉ có một, chính là thắng.

Thắng được thì bọn họ sẽ không còn gì để nói.

Nghĩ tới đây, Thẩm Hi lấy thuốc lá ra, rút một điếu đưa lên miệng.

Ván game này rất nhanh đã kết thúc, điểm xếp hạng của Thẩm Hi, mệt mỏi híp mắt nhìn điện thoại.

Bên tai truyền đến giọng mơ màng của Nhị Bàn: "Thẩm Hi, không lên lầu sao?"

Thẩm Hi không kiên nhẫn, Nhị bàn vì sao lại dông dài như vậy, một câu hỏi những hai lần.



Nhưng anh đã quá mệt mỏi, ngay cả mắt cũng mở không nổi, ngậm điếu thuốc mơ hồ lên tiếng: "Không."

Nhị bàn bước bộp bộp dép lê đi lê lầu.

Màn đêm buông xuống, phòng khách rộng như vậy mà chỉ có một mình Thẩm Hi.

Yên tĩnh.........

Yên tĩnh đến nỗi Thẩm Hi có thể nghe được tiếng hô hấp của chính mình.

Rõ ràng điều hòa đang mở, Thẩm Hi lại cảm thấy hơi lạnh.

Lúc này, chiếc điện thoại anh đặt trên bàn rung một cái.

Thẩm Hi mở mắt.

Là wechat của Tằng Phan.

Anh không chút để tâm mở điện thoại ra, thấy tin nhắn chỉ có hai chữ liền cảm thấy kinh ngạc trong phút chốc.

Khói và tàn thuốc đều ở trên quần áo.

Tuy không biết nữ kim chủ xinh đẹp này có phải gửi nhầm rồi hay không, nhưng Thẩm Hi cũng không phủ nhận có một chút ấm áp trong lòng.

Anh thất thần.

Vô số lần khói thuốc lượn lờ suốt đêm cày rank, nói thật, anh cũng cần những câu quan tâm đơn giản như vậy.

Thẩm Hi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng quay về dấu hỏi chấm đơn giản.

【n:?】

Tằng Phan nhìn thấy dấu hỏi chấm có nghĩa là Thẩm Hi cũng đã xem rồi. khuôn mặt nghiêm nghị của cô đã muốn từ bỏ đấu tranh.

【Tằng gia rất xinh đẹp: rạng sáng rồi, sao còn chưa ngủ?】

【n: đánh xếp hạng.】

Tằng Phan không nói gì, đương nhiên là cô biết anh đánh xếp hạng.

【Tằng gia rất xinh đẹp: câu lạc bộ quy định, thời gian kết thúc huấn luyện của các tuyển thủ là 1 giờ sáng.】

【Tằng gia rất xinh đẹp: ngủ đi.】

Một bên Tằng Phan dùng quy định của câu lạc bộ lừa Thẩm Hi, một bên gấp rút mua một tài khoản cấp bậc Hàn phục đại sư.

Thêm bạn bè, còn sợ không nhìn thấy tình hình của anh ở bên kia.

【n:...... 】

Thẩm Hi trầm mặc.

Anh làm sao lại không biết câu lạc bộ có cái quy định như vậy???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.