🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Có nhiều người hỏi tôi: chia tay rồi vẫn còn để hình của người xưa vậy? Cũng đúng mà, người đã đi rồi, sao còn giữ lại? Sao phải nuối tiếc những điều đã qua?" 



Tôi hỏi vậy thôi chứ biết là cậu thật sự ổn mà. Vì ngày nào chẳng theo dõi trang cá nhân của cậu, ngóng trông từng điều cậu viết. Để biết rằng, cậu thật sự ổn. 



Đó là vào một ngày bình thường của mùa hạ tháng 7, cậu và tớ giận nhau vì một chuyện nhỏ nhặt chẳng có gì. Ấy vậy mà hai đứa chia xa thật, một điều thật khó tin nhưng đành phải chấp nhận. 



Hôm đó, biết là cậu rất giận. Bạn nhún nhường và chủ động xin lỗi cậu, dù sự thật cả hai đều có lỗi. Vậy mà cậu vẫn hững hờ, rồi chẳng thèm trả lời tin nhắn. 



Thế là khóc. Mọi dồn nén, ấm ức và bất lực cứ thế trào ra. Và cũng bởi bản thân không còn đúng mạnh mẽ nữa. 



Rồi cậu bảo:"muốn xa". Chỉ nhắn vỏn vẹn một câu như thế. Cầm chiếc điện thoại trên tay rồi lao thẳng đến nhà cậu, trong đầu chỉ có 3 từ "không thể nào". 



Đứng trước mặt cậu, ngỡ rằng cậu sẽ ôm mình vào lòng, ngỡ rằng sẽ nức nở bắt đền cậu, ngỡ rằng sẽ mắng cậu một trận thật lớn vì dám trêu đùa. Nhưng sao lúc đó không làm được. 



Cậu vẫn đứng đó, nhắc lại câu nói cũ, vẫn là muốn rời xa. Nước mắt cứ thế rơi, hẫng hụt và đau buốt. Nắm không nổi, níu cũng chẳng xong. 



Vậy là cậu đã quyết định dừng lại, cậu không còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-de-co-ay-co-don/2471406/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.