Chương trước
Chương sau
"Yêu là yêu, thương hại là thương hại, thương hại không bao giờ có thể trở thành tình yêu được. Đối với tôi, để ai đó phải thương hại mình, đúng là một cực hình."

Bây giờ tôi thấy chính mình không ổn. Chẳng muốn kêu than, chẳng muốn phiền ai, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để không thấy sự thương hại của người ta.

Tôi đã từng yêu một người, người mà tôi đặt nhiều tình cảm và hi vọng nhất. Từ quan tâm đến lo lắng, có nhiều lúc buồn chẳng dám kể người nghe bởi sợ người chẳng thèm để ý.

Và ngày người đi cũng là ngày mà tôi mất tất cả. Chẳng dám mở lòng với ai, sợ tổn thương, tổn thương đến tột cùng, một lần nữa.

Để rồi chẳng dám nghĩ là sẽ thương một người nhiều như vậy.

Cứ nghĩ mãi, sau này sẽ không giữ lại những mảnh vỡ trong tim, để vết thương tự lành dù những vết sẹo đau thấu vẫn chằng chịt, tan vỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.