ỹ nam yếu đuối” ngồitrên ghế nhung mềm mại đặt giữa phòng khách tràn ngập ánh sáng, hưởngthụ buổi chiều êm ả cùng cáo con thì Tiêu Ngọc bất ngờ ập đến như vũbão. Lam Lâm đờ đẫn tự hỏi từ bao giờ căn biệt thự này trở nên nhộn nhịp và hiếu khách đến thế.
Cô gái nhỏ lấy tư thế không gì có thểngăn trở xông vào giữa nhà, mồm liến thoắng tuôn một tràng ngôn ngữ mạng cậu không theo kịp rồi lại cuống quít tung ra bộ sản phẩm thời trangphong cách hoàng gia (?) nào đó bắt cậu mặc thử. Lam Lâm yếu ớt giơ taymuốn từ chối thì bị ánh mắt mờ sương đáng thương vô cùng của Tiêu Ngọcđánh cho rụt lại, cậu đành bất đắc dĩ chậm chạp bò lên phòng thay đồ.
Lam Lâm cố vặn vẹo cái lưng cứng còng, hai tay nâng lên hạ xuống, khó khănxỏ vào bộ quần áo thiết kế cầu kì quá mức này. Lúc soi gương, cậu lầnnữa tự hỏi phải chăng thẩm mỹ thời trang của Tiêu Ngọc thật sự có vấnđề? Không hiểu cô gái nhỏ này trong đầu chứa những thứ mộng mơ hồng phấn gì nữa.
Tiêu Ngọc chờ chờ đợi đợi hồi lâu cuối cùng cũng thấyLam Lâm lò dò bước xuống cầu thang, biểu cảm liền thay đổi một trăm támmươi độ. Hai mắt vương lệ u buồn khi nãy lập tức biến thành hai chiếcđèn pha ô – tô sáng chói, “quét” từ đầu đến chân Lam Lâm bảy bảy bốnmươi chín lượt mới chịu buông tha.
Oa ha ha! Quá đẹp trai! Quá phong độ! Ánh mắt chọn đồ của cô tuyệt không bao giờ sai mà!
Lam Lâm bị Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-danh-thuc-em-dont-wake-me-up/3029770/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.