[Cưng ơi, ngủ chưa?]
[Ra ngoài uống rượu không?]
Thời gian Tân Ngữ gửi tin nhắn là 11:50.
Ngón tay thon dài của Giang Du Ninh khẽ chạm vào màn hình: “Còn ở quán bar sao?”
Trong ánh sáng yếu ớt nơi màn hình điện thoại hắt lên mặt, mái tóc hơi xõa xuống, cô ngồi ôm đầu gối, cằm hơi chống lên đầu gối.
Giường hơi rung nhẹ, người nằm bên cạnh lại không hề hay biết, anh còn đang ngủ say. Từng tiếng thở đều đan xen trong phòng, điện thoại di động của Thẩm Tuế Hòa lại rung lên.
Hai giờ sáng.
Điện thoại di động của Thẩm Tuế Hòa lóe sáng lên trên kệ tủ đầu giường, tần suất cứ hai mươi giây lại rung lên đến tận ba lần. Lần đầu tiên rung lên, Giang Du Ninh đã tỉnh. Cô bị suy nhược tinh thần nhẹ, cho nên khi ngủ tuyệt đối cần một không gian yên tĩnh, mọi tiếng động nhỏ cũng có thể đánh thức cô. Cô cho rằng Thẩm Tuế Hòa sẽ bị tiếng rung của điện thoại di động đánh thức, sau đó sẽ mò mẫm tìm nó mà tắt đi.
Nhưng…Không hề.
Anh ta ngủ thực sự rất say, thậm chí còn quay lưng về phía cô.
Giang Du Ninh lại không hề có thói quen động vào điện thoại di động của đối phương.
Nhất là Thẩm Tuế Hòa, một người rất coi trọng sự riêng tư cá nhân.
Kết hôn đã ba năm, nhưng cô chưa bao giờ kiểm tra điện thoại di động của anh.
Bình thường trước khi đi ngủ, anh cũng hay tắt chuông điện thoại và để nó ở chế độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-cui-dau-truoc-anh-ta/3084901/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.