Cảnh Sâm đang ngồi suy nghĩ thì câu nói của Mỹ Lam làm anh giật mình nhìn cô, anh cảm thấy chột dạ lạ thường. Giấu lấy chiếc điện thoại của cô vào túi của mình rồi đứng dậy nói:" Em tĩnh rồi sao? Em thấy trong người còn khó chịu không?"
Mỹ Lam lắc đầu, nhìn Cảnh Sâm rồi lại nói:"Anh sao lại ngồi ngoài đây!"
Cảnh Sâm chột dạ trả lời cho qua:"Anh chỉ ra đây ngồi hít thở không khí cho thoải mái thôi! Nếu em thấy khỏe rồi chúng ta xuất viện đi về. Đi thôi."
Mỹ Lam cũng không nghĩ gì nhiều hai người cưa thế làm thủ tục xuất viện rồi ra về.
Lúc đi về Cảnh Sâm còn cố ý đi đường vòng để tránh ra biển làm cô sợ. Nhưng suy nghĩ cỡ nào anh vẫn không thể hiểu được là cô sợ biển. Mỹ Lam thấy Cảnh Sâm không tập trung lái xe cho lắm lập tức hỏi anh:"Anh đang suy nghĩ gì vậy?"
"À Không có chuyện đâu. Anh chỉ hơi mệt xíu thôi!" Cảnh Sâm trả lời cho có nhưng cũng không biết rằng suy nghĩ của anh lại làm Mỹ Lam lo lắng.
Cảnh Sâm mệt sao, cũng đúng bởi vì cả ngày hôm nay anh đều dành cho mình, mình thì chả làm gì được cho anh ấy cả. Bỗng nhiêu Cảnh Sâm lại hỏi Mỹ Lam:" Em sợ biển sao?"
Mỹ Lam cũng trả lời thản nhiên:"Đúng vậy!". Ngôn Tình Ngược
"Tại sao?" Cảnh Sâm tò mò hỏi tiếp, anh muốn biết lí do cô lại sợ biển. Chắc chắn nổi sợ này xảy ra bởi một tác động mạnh nào đó làm cô không thể nào thoát ra được.
"Chỉ là chuyện của lúc em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722157/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.