Sau ba ngày anh được tháo băng, cuối cùng anh cũng nhìn thấy lại được ánh sáng. Việc đầu tiên anh làm là gặp mặt cô.
Lúc đó cô đang ngồi bên giường, cô không làm gì cả, chỉ ngồi yên nhắm mắt.
Cảnh Sâm bước lại gần cô, nói:"Mau thay đồ, về lại nhà."
Nói xong anh bước nhanh ra ngoài thay đồ về lại nhà. Về tới nhà, căn nhà vẫn gọn gàng. Thấy anh về Dì Phương vui vẻ chạy ra chài anh:"Ôi Cảnh Sâm xon khỏe mạnh rồi sao? Đã thật khỏe chưa mà về?" Dì lo lắng hỏi rất nhiều.
"Cảm ơn dì, con khỏe rồi!" Nói xong anh bước vào phòng khách ngồi xuống, và đi theo anh có một người đàn ông cầm một chiếc cặp. Dì Phương thấy người đan công đó mặc đồ rất bảnh bao, gọn gàng theo kiểu người làm nhà nước.
Dì không nghỉ nhiều hỏi Cảnh Sâm:" Mỹ Lam đâu Cảnh Sâm, sao con bé không đi cùng con!" Dì mong hai đứa này trong thời gian qua đã làm hòa và yêu thương nhau như lúc trước.
"Cô ấy lát sẽ về ngay thôi!" Anh cứ thế trả lời.
Một lát sau Mỹ Lam cùng với Mộc Nhi và ông Cảnh Sâm về nhà. Mộc Nhi đỡ cô, dìu cô ngồi trước mặt anh.
Cảnh Sâm nhìn Mỹ Lam như thế này, anh không khỏi đau lòng, anh không rời mắt khỏi cô. Mỹ Lam ngồi xuống ghế, người đàn ông đi theo anh bắt đầu mở miệng nói:"Thưa cô Mỹ Lam và thưa ngài Cảnh Sâm đây là giấy ly hôn. Giấy này được ngài Cảnh Sâm chỉ định, phí ly hôn sẽ là một căn biệt thự ở ngoại ô và một ngàn vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722109/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.