Cảnh Sâm thấy Mỹ Làm vẫn đứng yên bất động anh nói tiếp:"Anh sẽ không truy cứu chuyện này nữa, em về nhà đi."
Mỹ Lam không biết nên làm thế nào, định vùng tay bỏ chạy. Thì bị Cảnh Sâm kéo lại ôm vào lòng. Anh ôm chặt cô, anh nói:" Anh xin lỗi! Làm ơn hãy quay về đi."
Khi cô đi căn nhà trở nên lạnh lẽo tối tăm đến đáng sợ nhưng đáng lẽ anh đã phải quên với điều đó, nhưng anh lại không thể.
Mỹ Lam vùng vẫy chạy thật nhanh về nhà. Về tới nhà xô ngồi ngày trên ghế salon thở gấp. Bây giờ cô thật sự rất rối trí, sao cô anh kêu cô về nhà.
Nhìn thấy anh như thế cô thật sự rất muốn về, nhưng cô lại sợ anh sẽ đối sử cô như lúc trước. Trong lúc cô đang chìm trong suy nghĩ của mình, thì ngoài cữa có tiếng chuông.
Chắc là Mộc Nhi về, chắc sáng cô ấy đi sớm quá nên quên mang chìa khoá. Cô bước ra mở cửa đúng là Mộc Nhỉ nhưng còn có một người đứng sau lưng Mộc Nhi nữa đó là Cảnh Sâm.
Mộc Nhỉ thấy Mỹ Lam đứng điến tại chỗ, cô mới nói:"À cậu đừng lo, anh ấy chỉ muốn quá ăn một bữa cơm thôi!" Thật ra là, ddng ở tên công tỷ thì bị Cảnh Sâm gọi điện kêu về nhà liền, vừa về tới nhà đã thấy anh đứng trước cửa, rồi nói cái gì muốn Mỹ Lam về nhà. Cô sợ về nhà thì Mỹ Lam lại chịu thiệt nên cô định không đồng ý, nhưng Cảnh Sâm lại nói sẽ bù đắp lại cho Mỹ Lam nên cô mới cho vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722095/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.