Chương trước
Chương sau
“ Đây là lần cuối, nếu cô còn muốn quấn lấy Vũ Minh hay cái tên Nam Hoàng kia, thì lần sao … tôi sẽ muốn cô trước mặt … ông bà Lâm.”
Lấy áo khoác từ tay người làm, hắn bước nhanh ra khỏi đại sãnh.
Mỹ Lam vẫn nằm đó, không biết suy nghĩ cái gì, dì Phương cùng mấy người làm chạy tới đỡ cô, thấy phía dưới ra chút máu đỏ, họ hoảng sợ hỏi.
“ Cô Mỹ Lam, để tôi …”
“ Buông ra.” – Giọng cô không chút ấm áp vang lên khiến họ cũng hoảng hốt mà buông tay ngay
Mỹ Lam chật vật đứng dậy đi từng bước lên cầu thang, tuy hạ thể đau nhưng vẫn có thể đi được.
Dì Phương vẫn không an tâm, bà đi tới nắm tay cô thì phát hiện tay cô lạnh ngắt, bà lo lắng.
“ Mỹ Lam, để dì gọi bác sĩ khám cho cô được không ?”
“ Buông ra.”
Cô quát lớn khiến bà sủng sốt cũng kinh hoàng bởi ánh mắt của Mỹ Lam trở nên sắc lạnh cùng giọng nói đầy nộ khí, bà buông tay ngay.
Mỹ Lam tiếp tục đi lên lầu, để lại mấy người làm vừa lo vừa sợ nhìn cô, đây là lần đầu tiên họ thấy cô Mỹ Lam như vậy, họ không biết sau này còn xảy ra sóng gió gì trong cái biệt thự này nữa đây ?
Tại Quán Bar Phùng Khánh
Trên tầng cao nhất, Hắc Vũ Việt mặc áo choàng đen, ngồi trên ghế sofa và người tình bé bỏng A Nhi thì được hắn ôm vào lòng.
Khi kích tình qua đi, A Nhi cả người mềm nhũn dựa vào vòng tay ấm áp của hắn, vẻ mặt hồng hào mang theo chút phong tình đầy quyến rũ mà Hắc Vũ Việt tuy vẻ mặt thõa mãn nhưng vẫn thấy khó chịu bởi hắn vẫn chưa ăn đủ vì bị người ta phá đám.
Mà cái tên phá đám ấy lại nhàn hạ ngồi uống hết mấy chai rượu quý của hắn, đã vậy còn không chịu về, Hắc Vũ Việt lườm kẻ đã ngà ngà say trước mặt.
“ Rượu chứ không phải nước lã … nếu cậu khát thì đi ra hồ bơi mà uống.”
Cảnh Sâm không để ý, lại tụ hết một ly. – “ Nếu là bạn bè tốt thì lấy thêm rượu cho mình đi.”
“ Chuyện gì mà khiến cậu tức giận đến mức phải dùng rượu hạ hỏa vậy ?” Hắc Vũ Việt cười đùa hỏi.
Hắc Vũ Việt cảm thấy tên này gần đây rất lạ, cứ hay đến tìm mấy tủ rượu của hắn mà phá hoại, tuy hắn không tiếc nhưng nếu tên này cứ đến hoài thì hắn và A Nhi phải làm sao ? hắn vẫn muốn nhân nhịp mấy ngày rãnh rỗi ôm ấp tiểu thiên thần của hắn nha.
“ Nếu là chuyện đàn bà thì tìm tên Vũ Minh là tốt nhất, tên kia đào hoa có tiếng.”
Thấy hắn cứ uống hoài, Hắc Vũ Việt đành lên tiếng muốn đuổi khách.
“ Đừng nhắc đến tên đó trước mặt mình” –
Giọng hắn nghe ra có sát khí muốn giết người khiến Hắc Vũ Việt càng khó hiểu hơn, chưa kịp lên tiếng thì …
“ Giờ này mà còn có người nhớ đến mình sao ? … Ây … Cảnh Sâm à, làm gì uống nhiều vậy ?”
Kim Vũ Minh từ thang máy đi ra thấy cảnh này không khỏi giật mình, Tên Cảnh Sâm này mỗi khi có chuyện buồn đều như thế ? vậy là chuyện gì đây ?
"Đáng lẽ giờ cậu đang ở nhà với tiểu tình nhân bé nhỏ Phương Chi hay là cô vợ Mỹ Lam rồi chứ;" Vũ Mình vui vẻ nói mà quên không nhìn mặt Cảnh Sâm.
Mới vừa nói xong thì … - “ Xoảng.”
Kim Vũ Minh nhìn chai rượu quý bay thẳng vào mình, kịp thời né tránh, không khỏi toát mồ hôi lạnh, bị nó đập vào đầu, không chết cũng liệt giường.
“ Cậu nổi điên gì thế ? sao lại chọi mình.”
Nhớ like và bình luận nha!!!!
Like mạnh tay vô thì sẽ có nhiều chap mới!!!!
Mình sẽ ra chap mới nếu mình rảnh!!!
Mình sẽ cố gắng ra nhiều chap mới cho mọi người!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.